Đoạn văn cảm nhận về nhân vật thầy Đuy-sen hoặc An-tư-nai có sử dụng phó từ

Viết đoạn văn (khoảng 5-7 câu) trình bày cảm nhận của em về nhân vật thầy Đuy sen hoặc An -Tư- nai, trong đoạn văn có sử dụng ít nhất ba phó từ. Đây là nội dung câu hỏi số 4 trang 72 sách giáo khoa Ngữ văn lớp 7 tập 1 bộ Kết nối tri thức với cuộc sống phần Thực hành tiếng Việt. Dưới đây là một số đoạn vắn ngắn cảm nhận về nhân vật thầy Đuy sen, đoạn văn cảm nhận về nhân vật An tư nai hay và chi tiết, mời các bạn cùng tham khảo.

Câu 4 Thực hành tiếng Việt trang 72 SGK văn 7 tập 1 KNTT

Đoạn văn cảm nhận về nhân vật thầy Đuy-sen hoặc An-tư-nai

Đoạn văn cảm nhận về nhân vật thầy Đuy-sen có sử dụng phó từ

Người thầy đầu tiên của nhà văn Xô Viết vĩ đại Ai ma tốp là một câu chuyện vô cùng xúc động về tình thầy trò. Nhân vật thầy Đuy sen trong tác phẩm đã để lại trong lòng người đọc những ấn tượng vô cùng sâu sắc về hình ảnh một người thầy tận tụy, một người anh, người bạn vô cùng đáng yêu và đáng kính. Dù đã ra đời rất lâu rồi nhưng câu chuyện Người thầy đầu tiên sẽ mãi khắc trong lòng người đọc về tình thầy trò cao quý, thiêng liêng.

Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật thầy Đuy sen - mẫu 1

Thầy Đuy-sen trong truyện ngắn “Người thầy đầu tiên” quả đúng là một người thầy vĩ đại cùng với nét cử chỉ rất hồn nhiên. Thầy hiền hậu luôn nói lên những lời ấm áp làm lay động tânm hồn của tuổi thơ. Tuy thầy mới chỉ gặp các em nhỏ xa lạ lần đầu, nhưng thầy đã nhìn thấy, đã thấu rõ cái khao khát muốn được học hành của các em: “Các em chả sẽ học tập ở đây là gì?”. Ngoài ra, thầy Đuy-sen cũng rất có tài và giàu kinh nghiệm sư phạm. Chỉ sau vài phút gặp gỡ, vài câu nói nhẹ nhàng, thầy đã khơi dậy trong lòng các em nhỏ người miền núi sự ham học. Từ đó, em rất ngưỡng mộ và yêu quý nhân vật thầy Đuy-sen.

Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật thầy Đuy sen - mẫu 2

“Người thầy đầu tiên” là truyện ngắn tiêu biểu của Tri-ghi-dơ Ai-tơ-ma-tốp khắc họa thành công hình ảnh người thầy Đuy-sen đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Đó là người thầy luôn yêu thương, quan tâm và lo lắng cho học trò. Từng lời nói, cử chỉ và nét mặt của thầy luôn toát lên vẻ hiền hậu, nhã nhặn. Chính điều đó đã cảm hóa được trái tim, khao khát muốn được tới trường học của các em học sinh. Đối với An-tư-nai, thầy đã dành cho cô bé một tình cảm vô cùng đặc biệt khiến cho cô bé không chỉ coi thầy là một người thầy, mà cô còn ước thầy là anh ruột của mình. Thầy luôn dành tình yêu thương và cố gắng tạo điều kiện tốt nhất cho những học trò nhỏ của mình, điều ấy thật đáng ngưỡng mộ. Có thể thầy Đuy-sen không phải là người thầy tuyệt vời nhất, nhưng thầy lại là người thầy đầu tiên và tuyệt vời nhất của An-tư-nai, của các bạn nhỏ miền núi.

Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật An tư nai - mẫu 1

Trong truyện ngắn “Người thầy đầu tiên”, em vô cùng ấn tượng và yêu quý nhân vật An-tư-nai. An-tư-nai là cô học trò bé nhỏ đáng thương và đáng yêu của thầy Đuy-sen. Có lẽ, điều bất hạnh nhất trong cuộc đời ấu thơ của em là em thiếu tình thương. Nếu thầy Đuy-sen đã khơi dậy trong lòng em tình yêu thương, khao khát học tập, thì mụ thím tồi tệ lại làm em đau khổ, chìm đắm trong lo âu và ngồi thui thủi một mình trong xó bếp “lặng lẽ khóc vụng”. Em “không khóc vì những đòn thím đánh” vì em đã quá quen rồi, mà em chỉ khóc vì “hiểu rằng thím tôi không đời nào chịu cho tôi đi học”. Những chi tiết đó hiện lên một cô bé đáng thương, bất hạnh, đọc đến đây, em cảm thấy vô cùng xúc động và cảm thông cho cô bé. Qua đó, em càng thấy rõ một điều răng bị thất học là nỗi đau khổ, bất hạnh nhất của tuổi thơ.

Đoạn văn ngắn cảm nhận về nhân vật An tư nai - mẫu 2

Nhân vật An-tư-nai trong truyện ngắn “Người thầy đầu tiên” đã để lại cho em rất nhiều ấn tượng và cảm xúc. Với tâm hồn trong sáng của tuổi thơ, An-tư-nai vừa nhặt ki-giắc vừa thấy trái tim mình “sung sướng đập rộn rã”. Em vui sướng khi thấy mặt trời như đang đồng cảm với em và tự hào vì “đã làm được một việc nhỏ hữu ích”. Có thể thấy An-tư-nai đã có bước nhảy vọt lớn về tính cánh, từ chỗ em muốn đền ơn con người lạ đã săn sóc, quý mến mình, cho đến chỗ tự giác thấy mình phải làm được một việc nhỏ hữu ích. Tác giả đã lấy hình tượng “mặt trời” để miêu tả sự rung động, biến thái trong tâm hồn cô gái bé nhỏ ấy. Như con chim sổ lông cất tiếng hót, An-tư nai cũng vậy, cô vừa chạy vừa reo với đất trời, gió mây: “Hãy nhìn tôi đây! Hãy nhìn tôi kiêu hãnh chừng nào! Tôi sẽ học hành, tôi sẽ đến trường và sẽ dẫn cả các bạn khác đến”. Chính sự háo hức, chờ mong với niềm hi vọng rạo rực này đã khiến cho em vô cùng yêu mến cô bé An-tư-nai.

Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong nhóm Lớp 7 thuộc chuyên mục Học tập của HoaTieu.vn.

Đánh giá bài viết
36 21.187
2 Bình luận
Sắp xếp theo
  • Trang Nguyen
    Trang Nguyen

    Văn hay nhưng dài quá😞

    Thích Phản hồi 10/11/22
    • Hue Nguyen
      Hue Nguyen

      Văn đc😁

      Thích Phản hồi 14/11/22