Soạn Viết truyện ngắn sáng tạo (Truyện có yếu tố trinh thám)

Viết truyện ngắn sáng tạo (Truyện có yếu tố trinh thám) là nội dung bài học trang 30 sách giáo khoa Ngữ văn 9 tập 2 Kết nối tri thức. Thông qua bài học này các em sẽ nhận biết và phân tích được một số yếu tố trong truyện trinh thám như: không gian, thời gian, chi tiết, cốt truyện, nhân vật chính, lời người kể chuyện. Viết được một truyện kể sáng tạo, có thể mô phỏng một truyện đã đọc; sử dụng các yếu tố miêu tả và biểu cảm trong truyện. Sau đây là mẫu soạn bài Viết truyện ngắn sáng tạo trang 30 Ngữ văn 9 KNTT.

1. Phân tích bài viết tham khảo Con mèo Đại Uý

Nhan đề: Con mèo Đại Uý.

– Truyện được sáng tác dựa vào phần 4 và phần 5, tập 82, truyện tranh Thám tử lừng danh Cô-nan.

– Câu chuyện được kể theo ngôi thứ ba.

+ Mở đầu: Giới thiệu bối cảnh (thời gian, không gian), nhân vật và câu chuyện.

+ Diễn biến: gồm hệ thống các sự kiện:

- Có 3 người đều nhận là chủ của con mèo và đều có bằng chứng

- Ô-xa-oa định mang con mèo về vì vừa gặp anh ta, nó nhảy lên lòng.

- Thám tử Cô-nan đưa ra cách kiểm tra chủ nhân thực sự của con mèo.

- Cô-nan đã tìm được đúng chủ nhân của con mèo Đại Uý.

+ Kết thúc: Hình ảnh ông Ma-xu-cô, con Đại Uý khuất dần và lời đối thoại giữa chị chủ quán với

Cô-nan.

+ Một vài yếu tố miêu tả, biểu cảm -> Khiến câu chuyện hiện ra cụ thể, sống động và thu hút hơn.

2. Hướng dẫn viết truyện ngắn sáng tạo có yếu tố trinh thám

Khi viết truyện ngắn sáng tạo với yếu tố trinh thám, việc xây dựng bố cục hợp lý sẽ giúp câu chuyện trở nên lôi cuốn và gây tò mò. Dưới đây là một bố cục gợi ý để tạo nên một truyện ngắn trinh thám hấp dẫn:

Mở đầu (Tình huống bí ẩn)

Giới thiệu nhân vật chính và bối cảnh, một cách ngắn gọn và đủ thông tin. Nhân vật này có thể là người trực tiếp tham gia vào cuộc điều tra hoặc là nhân chứng bị cuốn vào vụ án.
Tạo một sự kiện kỳ lạ hoặc một tình huống bí ẩn, như một vụ án mạng, vụ mất tích, hoặc nhận được một manh mối kỳ lạ. Điều này phải đủ thú vị để kích thích sự tò mò của người đọc ngay từ đầu.

Phát triển (Điều tra và thu thập manh mối)

Nhân vật chính bắt đầu điều tra hoặc vô tình bị cuốn vào vụ án. Nhân vật có thể lần theo các manh mối, gặp gỡ nhân vật phụ hoặc đối mặt với các tình huống nguy hiểm.
Tiết lộ các manh mối nhỏ qua từng tình huống, giúp người đọc hình dung được phần nào cốt truyện và tạo ra sự căng thẳng. Các manh mối có thể là vật chứng, dấu vết, lời nói hoặc hành động kỳ lạ của các nhân vật phụ.

Cao trào (Bước ngoặt và khám phá)

Tạo ra một bước ngoặt bất ngờ: một phát hiện làm thay đổi toàn bộ cách nhìn về vụ án. Nhân vật chính có thể nhận ra rằng kẻ tình nghi ban đầu không phải là hung thủ thật sự hoặc phát hiện một bí mật đen tối.
Khám phá hoặc giải mã bí mật lớn: nhân vật chính bắt đầu ghép nối các manh mối lại với nhau để giải mã vụ án. Tình tiết căng thẳng và có thể khiến nhân vật chính phải đưa ra quyết định quan trọng.

Kết thúc (Giải quyết vụ án và tiết lộ)

Giải quyết vụ án và vén màn bí ẩn: Tất cả các chi tiết và manh mối đã được tích lũy sẽ dẫn đến lời giải cuối cùng. Đây là lúc hung thủ thật sự hoặc nguyên nhân vụ việc được tiết lộ, khiến mọi thứ trở nên rõ ràng.

Bài học hoặc suy ngẫm: Kết thúc truyện, có thể để lại một câu nói hay suy ngẫm của nhân vật chính, một thông điệp ẩn hoặc một chi tiết mở để người đọc có thể tự suy nghĩ thêm.

3. Viết truyện ngắn sáng tạo có yếu tố trinh thám

Vào một đêm mùa đông lạnh giá, tại thành phố nhỏ Riverton, những cơn gió thổi mạnh khiến các cành cây trơ trụi va vào nhau, tạo nên những âm thanh rùng rợn. Cảnh sát trưởng Thomas Hardy ngồi trong văn phòng ấm áp của mình, lơ đãng nhìn ra cửa sổ khi điện thoại đột ngột reo lên. Anh nhấc máy, giọng nói lo lắng của người trực ban vọng ra:

- Thưa sếp, có một vụ án mạng tại biệt thự cũ trên đồi Elm. Ông James Blackwood, chủ nhân ngôi nhà, được tìm thấy đã chết trong phòng làm việc của mình.

Thomas ngay lập tức đứng dậy, lấy áo khoác và vội vã lái xe đến hiện trường. Biệt thự trên đồi Elm là một ngôi nhà cổ, từ lâu đã gắn liền với những câu chuyện kỳ bí và rùng rợn. Khi đến nơi, anh thấy ngôi nhà được bao phủ trong một màn sương mờ ảo, ánh đèn lờ mờ hắt ra từ các cửa sổ.

Cảnh sát địa phương đã có mặt, họ chỉ cho Thomas vào phòng làm việc của ông Blackwood. Căn phòng rộng lớn, bừa bộn với hàng đống sách và giấy tờ. Trên bàn làm việc, ông James Blackwood nằm ngã ngửa, đôi mắt mở to vô hồn. Trên ngực ông là một con dao cắm sâu, máu chảy loang lổ.

Thomas bắt đầu điều tra xung quanh. Không có dấu hiệu xâm nhập từ bên ngoài, cửa sổ và cửa ra vào đều khóa chặt. Ai đó trong nhà có thể là hung thủ. Thomas yêu cầu tất cả người trong nhà tập trung lại: bà quả phụ Emily, con trai trưởng Peter, con gái út Lily, và quản gia lâu năm Mr. Smith.

- Tối qua mọi người ở đâu và làm gì? - Thomas hỏi, mắt lướt qua từng người.

Bà Emily, với khuôn mặt nhợt nhạt, nói:

- Tôi ở trong phòng mình, đọc sách. Tôi không nghe thấy gì cả.

Peter, vẻ mặt căng thẳng, đáp:

- Tôi ở phòng ngủ của mình, tôi đã đi ngủ sớm vì mệt.

Lily, ánh mắt lo lắng, nói nhỏ:

- Tôi ở thư viện, đang đọc sách.

Quản gia Smith, vẻ mặt điềm tĩnh, trả lời:

- Tôi ở nhà bếp, chuẩn bị một số đồ ăn khuya cho ông chủ.

Thomas biết rằng có điều gì đó không ổn. Anh quay lại phòng làm việc, tìm kiếm thêm manh mối. Trên bàn, anh phát hiện một lá thư nửa cháy dở trong lò sưởi. Nội dung thư nói về một khoản nợ lớn mà ông Blackwood đang phải đối mặt. Một người nào đó đe dọa sẽ lấy đi mọi thứ của ông nếu không trả nợ.

Thomas trở lại phòng khách, ánh mắt sắc bén:

- Ông Blackwood đang mắc nợ ai đó rất lớn. Điều này có liên quan đến cái chết của ông. Ai trong số các vị biết về điều này?

Peter bước lên, vẻ mặt căng thẳng:

- Đúng, cha tôi có nói về việc này. Ông đang nợ một số tiền lớn từ một đối tác làm ăn cũ.

Thomas cảm thấy có điều gì đó còn ẩn giấu. Anh quyết định lục soát phòng của mọi người. Trong phòng của Lily, anh phát hiện một chiếc khăn tay dính máu được giấu kỹ dưới gối.

- Lily, giải thích về chiếc khăn này. - Thomas hỏi.

Lily bật khóc, thừa nhận:

- Tôi không giết cha! Tôi chỉ tình cờ phát hiện ra ông ấy bị giết khi đi qua phòng làm việc. Tôi hoảng sợ và vô tình dính máu vào khăn. Tôi sợ quá nên giấu đi.

Thomas vẫn còn nghi ngờ, nhưng không có bằng chứng cụ thể nào. Anh tiếp tục điều tra và phát hiện một chi tiết quan trọng trong nhật ký của ông Blackwood. Ông đã có một cuộc gặp gỡ bí mật với một người không rõ danh tính, và họ đã tranh cãi kịch liệt.

Sau nhiều giờ điều tra và tìm kiếm, Thomas tìm thấy một chiếc nhẫn đặc biệt dưới gầm bàn làm việc của ông Blackwood. Đó là chiếc nhẫn của quản gia Smith. Anh ta bị gọi vào và không thể giải thích việc chiếc nhẫn của mình có mặt ở hiện trường.

Thomas cẩn thận hỏi:

- Tại sao chiếc nhẫn của ông lại ở đây, Mr. Smith?

Mr. Smith lúng túng, sau cùng cũng thừa nhận:

- Ông chủ đã phát hiện tôi biển thủ tiền của gia đình. Ông đe dọa sẽ tố cáo tôi. Trong lúc tranh cãi, tôi mất bình tĩnh và... tôi đã đâm ông ấy.

Vụ án đã được giải quyết. Mr. Smith bị bắt giữ, và sự thật đã sáng tỏ. Thomas rời khỏi ngôi biệt thự, cảm thấy nhẹ nhõm nhưng cũng buồn bã. Ông James Blackwood đã phải trả giá cho lòng tham và sự phản bội, và gia đình ông sẽ mãi mãi không quên đêm kinh hoàng đó.

Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong nhóm Lớp 9 thuộc chuyên mục Học tập của HoaTieu.vn.

Đánh giá bài viết
3 30
0 Bình luận
Sắp xếp theo
⚛
Xóa Đăng nhập để Gửi
    Chỉ thành viên Hoatieu Pro tải được nội dung này! Hoatieu Pro - Tải nhanh, website không quảng cáo! Tìm hiểu thêm