Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích siêu hay lớp 6
Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích là đề bài tập làm văn trong chương trình Ngữ Văn 6 bộ Kết nối tri thức và Cánh Diều năm học 2023-2024. Dưới đây HoaTieu.vn xin chia sẻ một số bài văn mẫu đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích lớp 6 chọn lọc hay nhất với nội dung đa dạng như: viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Cây khế lớp 6, Vua chích chòe, Tấm Cám, Thạch Sanh, Sọ Dừa... Mời các em học sinh tham khảo nhằm viết cho mình một bài văn hay và ý nghĩa.
Đề bài: Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích.
Tập làm văn lớp 6: Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
- Dàn ý viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
- 1. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Cây khế số 1
- 2. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Vua chích chòe số 2
- 3. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích Tấm Cám số 3
- 4. Đóng vai nhân vật kể lại truyện cổ tích Thạch Sanh số 4
- 5. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Sọ Dừa số 5
- 6. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại truyện cổ tích số 6
- 7. Đóng vai 1 nhân vật kể lại 1 câu chuyện cổ tích số 7
- 8. Bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích của học sinh lớp 6
Dàn ý viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích
1. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Cây khế số 1
Tôi sinh ra trong một gia đình nông dân. Vì chăm chỉ làm lụng nên bố mẹ tội cũng có bát ăn bát để, hi vọng sau này cho anh em tôi làm vốn sinh nhai. Nhưng rồi cha mẹ tôi mất đột ngột. Anh trai tôi đã không làm như lời cha mẹ dặn trước lúc lâm chung là chia đều tài sản cho hai anh em mà chiếm hết gia tài, chỉ để lại cho tôi một túp lều nhỏ và cây khế còi cọc ở góc vườn.
Tôi chấp nhận mà không hề kêu ca, than phiền gì. Hằng ngày, tôi phải mò cua bắt ốc, cày thuê, cuốc mướn để sống. Cây khế trở thành tài sản quý giá nhất và là người bạn thân thiết của tôi. Tôi chăm sóc nó chu đáo, tận tình như người bạn. Vì vậy mà cây khế lớn rất nhanh và chẳng bao lâu đã ra hoa kết quả. Đến mùa khế chín, những chùm khế chín vàng óng, thơm lừng báo hiệu một mùa khế bội thu. Không thể nào nói hết được niềm hạnh phúc của mọi người trong gia đình tôi. Tôi đã đan những chiếc sọt để ngày mai đem khế ra chợ đổi lấy gạo. Sáng hôm đó, khi vừa thức dậy, tôi đã nhìn thấy trên cây khế có một con chim to với bộ lông sặc sỡ đang ăn những quả khế chín. Lòng tôi đau như cắt. Tôi chạy đến dưới gốc cây và nói: “Chim ơi! Ngươi ăn khế của ta thì gia đình ta biết lấy gì để sống?”. Chim bỗng ngừng ăn và cất tiếng trả lời: “Ăn một quả trả một cục vàng, may túi ba gang mang đi và đựng”. Nói rồi chim bay đi. Tôi không tin lắm vào chuyện lạ lùng đó nhưng vẫn bảo vợ may cho mình một chiếc túi ba gang. Sáng hôm sau, chim đến từ sớm và đưa tôi ra một hòn đảo nhỏ giữa biển. Tôi không thể tin vào những gì hiện ra trước mắt. Cả hòn đảo toàn vàng bạc châu báu chất đống. Cả hòn đảo ánh lên màu vàng làm tôi bị lóa mắt. Không hề có một bóng người. Tôi cảm thấy lo sợ, cứ đứng yên một chỗ. Nhưng rồi chim vỗ cánh và giục giã: “Anh hãy lấy vàng bạc, châu báu vào túi, rồi tôi đưa về.”. Lúc đó tôi mới dám nhặt vàng cho vào đầy túi ba gang rồi lên lưng chim để trở về đất liền.
Từ đó, gia đình tôi không còn phải ăn đói mặc rách nữa. Tôi dựng một căn nhà khang trang ngay trong khu vườn, nhưng vẫn giữ lại túp lều và cây khế.
Tôi dùng số của cải đó chia cho những người dân nghèo khổ trong làng. Cũng không hiểu sao từ bữa đó, chim không còn đến ăn khế nữa. Cây khế bây giờ đã to lớn, toả bóng mát xuống cả một góc vườn. Mùa khế nào tôi cũng chờ chim thần đến để bày tỏ lòng biết ơn.
Tiếng lành đồn xa, câu chuyện lan đến tai người anh trai tôi. Một sáng, anh đến nhà tôi rất sớm. Đây là lần đầu tiên anh tới thăm tôi kể từ ngày bố mẹ mất. Anh đòi tôi đổi toàn bộ gia sản của anh lấy túp lều và cây khế. Tôi rất buồn khi phải chia tay với căn nhà và cây khế. Nhưng trước lời cầu khẩn của anh, tôi đành bằng lòng. Cả gia đình anh chuyển về túp lều cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc khế chờ chim thần đến. Mùa khế chín, chim cũng trở về ăn khế. Vừa thấy chim, anh tôi đã khóc lóc, kêu gào thảm thiết và đòi chim phải trả vàng. Chim cũng hứa sáng mai sẽ đưa anh tôi ra đảo vàng và dặn may túi ba gang. Tối hôm đó, anh tôi thức cả đêm để may túi mười gang ngày mai đi lấy vàng. Sáng hôm sau, vừa ra tới đảo vàng, anh tôi đã hoa mắt bởi vàng bạc châu báu của hòn đảo. Anh tôi vội nhét vàng vào đầy túi mười gang, vào túi quần, túi áo và mồm cũng ngậm vàng nữa. Trên đường trở về nhà, chim nặng quá, kêu anh tôi vứt bớt vàng xuống biển cho đỡ nặng. Vốn tính tham lam, anh không những không vứt bớt xuống mà còn bắt chim bay nhanh hơn. Nặng quá, chim càng lúc càng mệt. Đôi cánh trở nên quá sức, yếu dần. Cuối cùng, không còn gắng được nữa, chim chao đảo rồi hất luôn người anh xuống biển cùng với số vàng.
Tôi trở lại sống ở nhà cũ, cùng túp lều và cây khế. Nhưng chim thần không bao giờ còn quay trở lại nữa… Anh trai tôi đã không thể quay trở về chỉ vì lòng tham vô đáy. Một nỗi buồn man mác dâng lên trong lòng tôi.
2. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Vua chích chòe số 2
Ta là vợ của Vua chích chòe. Người dân ai cũng khen ngợi ta là một vị hoàng hậu vừa xinh lại lại đoan trang, hiền thục. Nhưng để có được như ngày hôm nay, ta đã phải trải qua những bài học lớn.
Thuở ấy, ta còn là con gái cưng của vua cha. Vì được nuông chiều từ bé, lại xinh đẹp, nên ta rất hống hách và kiêu căng. Tính cách ấy của ta khiến người khác nhiều lần phải xấu hổ. Tuy nhiên, đỉnh điểm là khi ta đã thẳng thừng chê bai những vị vua, chàng hoàng tử đến cầu hôn mình. Gặp ai, ta cũng cố chỉ ra những khuyết điểm của họ rồi đem ra chế nhạo. Người thì vừa lùn vừa mập, người thì nhợt nhạt như chết đuối, người thì mặt đỏ như gấc, người thì dáng đứng cong cớn. Ai cũng trở thành trò cười trong lời nói của ta. Điều đó khiến vua cha tức giận lắm. Ngài đã ra quyết định sẽ gả ta cho tên ăn mày đầu tiên đến hoàng cung. Lúc đầu, ta nghĩ rằng đó chỉ là lời bâng quơ của cha nên chẳng chút nào để ý. Nhưng đến khi bị gả cho một tên hát rong và bị đưa ra khỏi hoàng cung, ta mới biết rằng tất cả đều là sự thật. Tiếc rằng, lúc ấy, ta chẳng thể thay đổi điều gì nữa rồi.
Sau khi trở thành vợ của người hát rong, ta phải nếm trải đủ những khổ cực, vất vả và cả sự xấu hổ mà trước giờ mình vẫn khinh thường và đổ cho người khác. Tôi phải sống trong một căn nhà nhỏ lụp xụp, tự mình xuống bếp nấu cơm. Và rồi, như bao người dân nghèo khác, tôi bắt đầu phải làm việc để kiếm sống. Đầu tiên là đan sọt để bán, rồi đến quay sợi. Nhưng ta chẳng làm được việc gì cả bởi bàn tay quá yếu đuối của mình. Sau đó, chồng đưa ta ra chợ bán chén đĩa. Thoạt đầu, công việc khá thuận lợi, nhưng ít lâu sau tất cả hàng hóa của ta đã bị một chàng hiệp sĩ làm đổ vỡ hết. Điều đó khiến ta vô cùng xấu hổ với chồng mình. Cuối cùng, ta được chồng xin cho làm một chị phụ bếp trong cung điện của Vua chích chòe - người ta từng từ chối và chế giễu. Ngài ấy và những khách mời vẫn ăn mặc lộng lẫy, xa hoa như thế. Nhưng còn ta thì đã trở nên thấp kém, nghèo hèn. Chỉ có một điều tốt là ta đã không còn kiêu căng hống hách như trước nữa, mà trở nên ngoan ngoãn, biết điều và chăm chỉ hơn. Tất cả là nhờ người chồng hát rong của ta. Ngờ đâu, vào tối Vua chích chòe mở hội, ta đã bị ngài kéo ra giữa sân khấu. Trước ánh mắt chế giễu của mọi người, ta vô cùng xấu hố. Nhưng chính lúc ấy, ta mới biết được rằng, ngài ấy chính là chồng của tả. Thì ra, để uốn nắn tính cách xấu xa của ta, ngài ấy đã đóng vai người hát rong, đóng vai cả hiệp sĩ. Tất cả cũng chỉ mong ta sớm thay đổi.
Nhờ chàng, ta đã trở thành một cô gái có tính cách tốt và được mọi người yêu quý. Giờ đây, ta đã trở thành một hoàng hậu đoan trang, hiền dịu. Và ta muốn nhắn nhủ tới mọi người rằng, không nên có tính kiêu căng, hống hách, mà phải biết yêu thương, tôn trọng mọi người.
3. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích Tấm Cám số 3
Ta là Tấm, sinh ra trong gia đình khá giả và hạnh phúc. Nhưng biến cố bất ngờ ập đến khi mẹ ta không qua khỏi trong một cơn bạo bệnh, cha lại đi bước nữa cưới dì ghẻ về. Không lâu sau, cha ta cũng qua đời. Mẹ kế liền độc chiếm căn nhà, tài sản cha để lại. Hai mẹ con mẹ kế giao hết công việc nhà cho ta, khiến ta phải làm việc quần quật cả ngày như đứa ở. Dù cuộc đời trải qua nhiều biến cố, nhưng lúc nào ta cũng kiên cường, cố gắng tìm kiếm hạnh phúc cho bản thân mình.
Hai mẹ dì ghẻ đã hãm hại ta hết lần này đến lần khác. Họ lừa gạt di giỏ tôm tép của ta để dành lấy chiếc yếm đào. Họ ăn thịt người bạn cá bống đáng yêu. Họ bắt ta nhặt từng hạt đậu bị trộn lẫn để không được đi chơi hội. Tuy nhiên, ta vẫn vượt qua tất cả và đến được vũ hội, may mắn trở thành vợ của vua, nhờ có ông Bụt tốt bụng giúp đỡ.
Nhưng đâu chỉ có thế. Khi ta đã là vợ của vua, họ lại càng thâm độc hơn. Họ chặt cây cau hại ta ngã xuống ao chết, rồi lấy áo của ta vào cung vua hòng thay thế vị trí của ta. Khi ta hóa thành chim vàng anh trở về, họ ăn thịt ta, vứt lông ra vườn. Ta hóa thân thành cây xoan, thì họ chặt thân đem làm khung cửi. Rồi khung cửi cũng bị họ đốt cháy, đem tro đổ đi xa. Lần này, từ đống tro tàn, ta trở về trong hình dáng con người nương nhờ quả thị thơm. Bà lão bán nước đã đem ta về nhà, nhận ta làm con nuôi. Ngày ngày, ta têm trầu giúp bà bày bán và dọn dẹp nhà cửa. Cũng nhờ miếng trầu ấy mà nhà vua nhận ra ta và đón ta về cung.
Cuối cùng, sau bao gian truân, vất vả, ta cũng được trở về nhà và chung sống hạnh phúc cùng chồng mình. Còn hai mẹ con xấu xa kia thì bị trừng phạt thích đáng.
4. Đóng vai nhân vật kể lại truyện cổ tích Thạch Sanh số 4
Mỗi lần nghĩ về những chuyện đã xảy ra, tôi thầm cảm ơn ông trời đã luôn công bằng, không phụ lòng người tốt. Mọi người có ai cảm thấy tò mò về quá khứ của tôi hay không? Hãy để tôi kể cho các bạn nghe nhé!
Mùa hè năm đó, cha mẹ tôi lần lượt từ giã cõi đời. Họ để lại tôi lẻ loi giữa thế gian rộng lớn. Dù rất đau buồn, khổ sở nhưng tôi vẫn phải hướng về phía trước, tiếp tục cuộc sống. Một ngày nọ, sau khi gánh củi trở về nhà, tôi đang nghỉ ngơi thì có người đến hỏi thăm. Anh ta ngỏ lời muốn kết nghĩa anh em. Vì đã sống trong tình cảnh bơ vơ lâu ngày nên lúc nghe những lời ấy, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Tôi nghĩ cuối cùng bản thân cũng có chốn để nương tựa, thương yêu như gia đình.
Hôm sau, tôi chuyển đến ở cùng mẹ con Lý Thông trong một căn nhà khang trang. Vào buổi nọ, lúc đang ăn cơm tối, Lý Thông nhờ vả tôi chuyện đi ngủ thay ở miếu thờ. Tôi thấy anh mình đã mở lời nhờ vả mà mình là phận làm em nên gật đầu đồng ý. Câu chuyện chưa dừng lại tại đây. Cái đêm tôi ngủ ngoài miếu, một con trăn tinh đã trườn tới tấn công. Tôi nhanh chóng cầm búa, xẻ xác nó thành hai mảnh và thu được chiếc cung vàng. Trời gần sáng, tôi thu dọn gọn ghẽ mọi thứ rồi cầm hết đồ đạc trở về nhà. Thấy tôi, mẹ con Lý Thông vô cùng bất ngờ. Tôi chẳng mảy may nghi ngờ, thành thật kể lại mọi chuyện. Nghe vậy, họ giải thích con trăn này là do vua nuôi, khuyên tôi nên trốn ngay đi. Tôi thì luôn tin tưởng người anh kết nghĩa, thật thà nghe lời. Còn hắn lại bỉ ổi, tham lam, mang cái đầu con yêu quái đến gặp nhà vua để lĩnh thưởng.
Có đợt, tôi bắn trúng vào cánh chim đại bàng và tìm được nơi ở của con vật. Sau dịp này, Lý Thông bất ngờ đến gặp, muốn nhờ tôi việc tìm cứu công chúa. Lúc ấy, tôi vẫn thật lòng, thật dạ đối xử với hắn, thấy người gặp khó khăn thì giúp đỡ. Một mình tôi trèo xuống hang đá của đại bàng, cứu thành công công chúa. Khi chuẩn bị thoát ra bên ngoài, tôi bị hắn hãm hại. Những tảng đá to lớn đã lấp kín cửa hang. Song, trong cái rủi lại có cái may, tôi còn cứu được Thái tử con vua Thủy Tề. Ra khỏi hang, tôi được mời xuống Thủy phủ chơi. Trước lúc chia tay, vua Thủy Tề đã tặng tôi một cây đàn nhỏ.
Cuộc đời càng thêm bất hạnh khi tôi bị vu vạ tội ăn cắp của cải của nhà vua. Ngồi trong ngục tù tối tăm, lạnh lẽo, tôi tiện tay gảy lên những khúc nhạc. Nhờ đó, tôi có cơ hội tâu với đức vua hết thảy mọi chuyện, công chúa cũng khỏi bệnh, vui vẻ nói cười trở lại.
Cuối cùng, tôi được nhà vua gả công chúa cho, người anh kết nghĩa Lý Thông tuy được tha tội nhưng vẫn không tránh khỏi cái chết khi bị sét đánh. Ngày vui chẳng tày gang, sau lễ kết hôn, mười tám nước chư hầu kéo quân sang đánh do bực tức chuyện công chúa từ hôn trước đó. Tôi bàn bạc với nhà vua về việc không động binh. Thay vào đó, tôi dùng tiếng đàn và tấm lòng để hóa giải mâu thuẫn.
Giờ đây, đất nước thái bình, thịnh trị, tôi đã được vua cha truyền ngôi. Mong rằng, câu chuyện mà tôi kể đây sẽ giúp các bạn hiểu hơn về sức mạnh của lòng yêu thương, nhân ái, trung thực cùng đạo lí "ở hiền gặp lành".
5. Đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Sọ Dừa số 5
Sọ Dừa là tên thật mà mẹ đã đặt cho ta hồi còn nhỏ. Có lẽ bởi ta có một hình thể không bình thường như những người khác, nên cái tên cũng khác lạ chẳng giống ai.
Nhưng ta cũng chẳng buồn phiền vì mẹ rất yêu thương ta. Một hôm, ta đang đi trông đàn bò cho nhà phú ông, có anh chàng cũng đi chăn bò lân la trò chuyện và tò mò hỏi rằng: Sọ Dừa ơi, sao cậu lại có cái tên kỳ lạ vậy, sao thân hình cậu lại tròn như thế kia?
Ta liền đáp: Có lẽ vì thân hình tớ tròn như trái dừa nên mẹ đã đặt tên cho tớ như vậy chứ sao. Người bạn tò mò nhìn ta một cách rất kì lạ, rồi một lúc sau, không hiểu sao cậu ta bỏ đi sau đó chẳng bao giờ gặp lại nữa. Bây giờ, ta cũng cảm thây buồn vì có lẽ chẳng ai muốn chơi cùng ta. Ngày ngày, ta vẫn chỉ có đàn bò làm bạn cùng cây sáo thổi véo von. Đàn bò con nào cũng ăn no căng. Thấy ta làm được việc, Phú ông cũng mừng lắm và người vui nhất có lẽ là mẹ, mẹ cảm thấy sung sướng vì đứa con của mẹ giờ đây đã giúp mẹ làm được rất nhiều việc.
Ngày mùa, nhà phú ông bận lắm, tôi tớ ra đồng làm việc nên ba cô con gái phải thay nhau đưa cơm cho ta. Hai cô chị xem ra kiêu kì, ác nghiệt thấy ta xấu xí nên thường trêu chọc, khinh thường. Chỉ có cô Út là có vẻ hiền lành, tính lại hay thương người nên đối đãi với ta rất tử tế, có thứ gì ngon, cô thường giấu đem đến cho ta. Tình cảm giữa cô với ta càng ngày càng sâu nặng khiến ta càng ngày càng cảm động.
Ta quyết định lấy nàng làm vợ. Cuối mùa ta giục mẹ đến nhà phú ông. Lúc đó mẹ vô cùng sửng sốt, nhưng thấy ta năn nỉ và quyết tâm nên cũng chiều lòng.
Khi đến nhà phú ông, ông ta cười mỉa mai và nói với mẹ ta: “Ừ được! Muốn hỏi con gái ta, hãy về sắm đủ một chĩnh vàng cốm, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười vò rượu tăm đem sang đây”.
Mẹ ta lo lắng và khuyên nhủ ta quên chuyện cưới vợ đi, nhưng ta nói với mẹ con sẽ lo đủ những thứ phú ông yêu cầu. Ta thầm nghĩ ta không phải người phàm trần nên những thứ mà phú ông yêu cầu làm đồ sính lễ thì có gì khó.
Rồi mẹ ta vô cùng ngạc nhiên, vì đúng hẹn trong nhà ta có bao nhiêu sính lễ, lại có cả chục gia nhân ở dưới nhà chạy lên khiêng lễ vật sang nhà phú ông. Phú ông hoa cả mắt, lão lúng túng nói với mẹ ta: Để ta hỏi con gái ta, xem có đứa nào ưng lấy thằng Sọ Dừa không.
Lão gọi ba cô con gái ra, hỏi lần lượt từng người một. Hai cô chị bĩu môi chê bai. Còn cô Út e lệ, cúi mặt tỏ ý bằng lòng. Phú ông đành phải nhận lễ và gả cô gái út cho ta.
Ngày cưới, trong nhà ta bày cỗ thật linh đình, gia nhân chạy ra chạy vào tấp nập khiến xóm làng vô cùng ngạc nhiên. Để cho người vợ hiền của ta không tủi hổ với thân hình kì dị của ta nên ta đã lột bỏ cái vỏ bọc, trở thành một chàng trai khôi ngô tuấn tú cùng vợ ta từ phòng cô dâu đi ra. Thấy vậy mọi người đều sửng sốt, mừng rỡ. Còn hai cô chị cứ trố mắt nhìn theo.
Cô Út là người vợ hiền thảo nên mẹ ta mừng lắm. Cuộc sống của hai vợ chồng ta rất hạnh phúc. Ngày ngày nàng kéo tơ dệt lụa còn ta thì chăm chú đèn sách chờ khoa thi.
Năm ấy ta đã đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu, có chiếu nhà vua sai ta đi sứ. Để đề phòng bất trắc nên khi chia tay ta đưa cho vợ một hòn đá lửa, một con dao, hai quả trứng gà và dặn luôn phải giắt trong người, phòng khi dùng đến.
Khi ta dẹp loạn xong trở về, chiếc thuyền ta cắm cờ đuôi nheo lướt qua đảo. Thì bỗng nhiên nghe tiếng gà trống gáy. Ta liền sai quân ghé thuyền vào xem sao. Thuyền vừa cập bến ta vô cùng sửng sốt khi thấy vợ ta thân hình gầy gò, nước da trắng hồng xưa kia đen xạm lại, ta chỉ nhận ra đôi mắt của nàng. Khi thấy ta nàng ôm chầm lấy ta rồi khóc nức nở. Trên đường về, nàng kể lại toàn bộ sự việc về hai cô chị đã hại nàng, về nhà, ta giấu nàng trong buồng rồi mở tiệc ăn mừng để mời bà con đến chia vui. Hai cô chị không hay biết gì, khấp khởi mừng thầm thấy ta hai cô tranh nhau kể chuyện rằng vợ ta xấu số, rủi ro rồi khóc nức nở ra điều thương tiếc. Ta không hề nói gì. Tiệc xong ta gọi vợ ta ra. Hai người chị xấu hổ quá, lẻn ra về lúc nào không ai hay biết và bỏ đi biệt xứ. Từ đó hai vợ chồng ta sống với nhau thật hạnh phúc vô cùng.
6. Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại truyện cổ tích số 6
Tên tôi là Khang, vốn làm nghề tiều phu. Bố mẹ mất sớm, tôi sống thui thủi một mình trong một căn lều dựng tạm nơi bìa rừng. Cuộc sống của tôi cứ êm đềm trôi qua cho đến một ngày tôi gặp một sự lạ kì.
Hôm ấy, cũng như mọi khi, tôi vác rìu vào rừng đốn củi. Không hiểu tay chân vụng về thế nào, tôi làm rơi rìu xuống con sông gần đó. Nước sâu, sông rộng, khó lòng lấy lại được rìu. Mà đó lại là kế sinh nhai duy nhất. Tôi buồn lắm! Ngày mai, ngày kia ... và những ngày sau nữa tôi lấy gì mà kiếm củi nuôi thân đây? Càng nghĩ nước mắt tôi càng tuôn nhiều, chảy dài trên khuôn mặt đen xạm của tôi. Đúng lúc đó, một cụ già râu tóc bạc phơ xuất hiện trước mặt tôi. Trông cụ thật hiền lành và phúc hậu với vầng trán cao, khuôn mặt hồng hào. Ôn tồn cụ hỏi:
- Có chuyện gì mà con khóc thảm thiết vậy?
Tôi bèn thật thà kể đầu đuôi mọi chuyện cho ông lão nghe. Nghe xong, ông lão cười và hứa sẽ tìm lại chiếc rìu cho tôi. Tôi vui lắm!
Nói rồi, ông lão lặn ngay xuống sông. Chỉ một lát sau ông đã ngoi lên, trên tay cầm một lưỡi rìu bằng vàng sáng lấp lánh. Ông giơ rìu lên hỏi tôi:
- Đây có phải rìu của cháu không?
Dù chiếc rìu đó rất đẹp và có giá trị nhưng không phải rìu của mình thì đừng có lấy. Tôi vội trả lời:
- Không! Đó không phải cây rìu của cháu đâu ông ạ!
Nghe tôi nói xong, ông cụ lại lặn xuống sông một lần nữa. Lần này khi ngoi lên ông cụ cầm trên tay cầm một lưỡi rìu bằng bạc trông rất thích mắt. Cụ vẫn hỏi như cũ:
- Đây có phải rìu của cháu không?
Tôi không ngần ngại mà từ chối ngay:
- Thưa ông, cái này cũng không phải rìu của cháu.
Không nản, ông cụ lại tiếp tục lặn xuống sông lần nữa. Một lát sau, ông ngoi lên khỏi mặt nước với chiếc rìu bằng sắt hết sức bình thường, cán rìu nhìn còn hơi cũ. Nhưng đó chính là chiếc rìu của tôi. Sung sướng tôi reo to:
- Đây mới chính là rìu của cháu ông ạ!
Nghe vậy, ông lão đưa lại rìu cho tôi và nói. Cháu quả là một chàng trai thật thà, nghèo nhưng không tham lam. Cháu xứng đáng được thưởng. Ta tặng cho cháu cả ba lưỡi rìu này. Nói xong, ông lão vụt biến mất. Tôi biết mình gặp tiên nên chắp tay cảm tạ rồi về nhà. Nhờ ba chiếc rìu đó, tôi có cuộc sống ấm no và hạnh phúc trọn đời.
7. Đóng vai 1 nhân vật kể lại 1 câu chuyện cổ tích số 7
Tôi tuy là một tảng đá vôi nhưng cuộc đời của tôi lại rất dài. Tôi không phải là một tảng đá vôi bình thường như bao tảng đá khác. Bỏi vì xưa kia tôi chính là một con người.
Hồi đó, nhà họ Cao chúng tôi có hai anh em. Tôi và anh của tôi. Chúng tôi giống nhau như đúc, đến nỗi người ngoài không thể phân biệt được ai là anh, ai là em. Hai anh em tôi hơn nhau một tuổi và rất thương yêu, quý trọng nhau. Những tháng năm được sống vui vầy bên cha mẹ, bên người anh ruột thịt là những ngày tháng hạnh phúc nhất trong đời tôi. Nhưng những ngày tháng êm đềm ấy không cùng tôi suốt cuộc đời. Khi hai anh em tôi mới mười bảy, mười tám tuổi thì cha mẹ chúng tôi đều lần lượt qua đời. Từ đó, chúng tôi lại càng yêu quý nhau hơn trước.
Không được cha mẹ dạy dỗ cho nữa, tôi và anh tôi đến xin học tại ông thầy họ Lưu. Chúng tôi đều cố gắng chăm chỉ học hành nên được thầy Lưu yêu như con. Thầy Lưu có một người con gái, tuổi chừng mười sáu, mười bảy rất xinh đẹp, dịu dàng, con gái trong vùng ít ai sánh kịp. Từ khi hai anh em tôi đến học, cô gái có vẻ quấn quýt với hai anh em chúng tôi lắm. Một hôm, nhà nấu cháo, cô gái múc một bát cháo và một đôi đũa mời chúng tôi ăn. Cầm bát cháo từ tay cô gái, tôi nghĩ: "Anh mình lớn hơn mình, vì vậy mình phải nhường cho anh ăn trước mới phải.". Nghĩ vậy, tôi bèn mời anh ăn trước. Sau đó, anh tôi đã lấy cô gái làm vợ. Việc mời ãn cháo chính là một cái cớ để cô gái phân biệt được chúng tôi ai là anh, ai là em. Cũng từ khi anh tôi lấy vợ, tôi cảm thấy rằng tình cảm anh em giữa chúng tôi hình như không được thắm thiết như trước nữa thì phải. Tôi buồn lắm nhưng anh tôi vẫn vô tình không để ý đến. Một buổi chiều nọ, anh và chị dâu đã đi vắng, tôi ngồi trước cửa và nhìn ra khu rừng xa xa. Càng nghĩ, tôi càng cảm thấy mình là đồ thừa trong cái gia đình nhỏ bé, hạnh phúc này.
Vừa tủi thân, lại cảm thấy thật cô đơn, tôi vùng đứng dậy ra đi. Tôi cứ đi mãi, đi mãi đến khi rừng già ở trước mắt. Theo con đường mòn, tôi đi thẳng vào rừng. Trời đã tối, trăng đã lên cao. Tôi đi mải miết cho tới khi gặp một con suối rộng, nước sâu và xanh biếc trong rừng. Không thể lội qua được, tôi đành ngồi nghỉ bên bờ. Tôi đã khóc, khóc nhiều lắm. Đêm đã khuya, sương lạnh rơi xuống mỗi lúc một nhiều. Những giọt sương cứ thấm dần, thấm dần vàò da thịt tôi. Cuối cùng tôi đã chết mà vẫn ngồi trơ trơ, biến thành tảng đá vôi như bây giờ. Tôi có ngờ đâu, anh tôi về nhà, không thây tôi đâu bèn vội vàng đi tìm nhưng không nói cho ai biết cả. Cũng theo con đường tôi đã đi. Anh cũng tới được con suối rộng, nước xanh biếc đang chảy cuồn cuộn dưới ánh trăng vàng. Không lội qua được nữa, anh tôi bèn ngồi xuống, tựa lưng vào tảng đá bên bờ suối. Anh có ngờ đâu tảng đá ấy chính là đứa em ruột thịt của mình. Anh cứ ngồi đấy gọi tên tôi, những giọt sương từ cành lá rơi lã chã xuỏng vai áo anh, thấm vào da thịt anh. Anh tôi đã ngất đi và chết cứng, biến thành một cái cây không cành mọc thẳng lên bên tảng đá. Cái cây cứ rì rào, rì rào, tán lá trên cao như nói lời xin lỗi muộn màng. Anh ơi, em sẵn sàng tha thứ cho anh bởi vì chúng ta là ruột thịt của nhau, chính em phải nói lời xin lỗi với anh. Tôi chỉ muốn hét thật to lên như vậy. Nhưng đâu còn thời gian nữa, giờ đây, tôi đã biến thành tảng đá. Đá thì làm sao nói được.
Dân trong vùng gọi tôi là đá vôi, anh tôi là cây cau còn người chị dâu là cây trầu.
Ở nhà, chị dâu tôi chẳng thấy chồng đâu, cũng chẳng thấy em đâu bèn tất tả đi tìm. Bước thấp, bước cao. Cuối cùng chị cũng tới được con suối trong rừng. Cũng như anh em tôi, không lội qua được, chị đành ngồi lại bên bờ tựa lưng vào cái cây. Chị ơi, cái cây chị đang tựa vào chính là chồng của chị đấy. Tôi rất muốn nói cho chị biết điều đó. Chị dâu tôi cứ ngồi đấy, than khóc, vật vã. Chưa đầy nửa đêm, chị đã mình gầy xác ve, thân dài lêu nghêu biến thành cây leo cuốn chặt lấy cây không cành, về sau, chuyện chúng tôi đến tai mọi người, ai nấy đểu thương xót. Dân trong vùng gọi tôi là đá vôi, anh tôi là cây cau còn người chị dâu là cây trầu. Tôi cũng rất mong rằng bây giờ cũng sẽ có những tình cảm anh em vợ chồng gắn bó như chúng tôi đây.
8. Bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích của học sinh lớp 6
Bài văn Đóng vai Thạch Sanh kể lại truyện Thạch Sanh học sinh giỏi
Bài văn đóng vai người em kể lại một truyện cổ tích Cây khế ngắn gọn
Mời các em học sinh truy cập group Bạn Đã Học Bài Chưa? để đặt câu hỏi và chia sẻ những kiến thức học tập chất lượng nhé. Group là cơ hội để các bạn học sinh trên mọi miền đất nước cùng giao lưu, trao đổi học tập, kết bạn, hướng dẫn nhau kinh nghiệm học,...
Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong chuyên mục Học tập của HoaTieu.vn.
- Chia sẻ:Sunset
- Ngày:
Tham khảo thêm
Có thể bạn cần
Top 8 mẫu phân tích khổ cuối bài Tràng giang hay chọn lọc
Phân tích khổ 4 bài Tràng giangHướng dẫn khai Phiếu đảng viên (mẫu 2-HSĐV)
Cách viết Phiếu đảng viênMẫu Bài thu hoạch nghị quyết trung ương 4 khóa 12 cho Đảng viên
Bài thu hoạch học tập nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 12 của ĐảngBiên bản họp chi bộ đề nghị kết nạp Đảng viên
Mẫu biên bản họp chi bộ đề nghị kết nạp Đảng viênTop 4 mẫu Cảm nhận bài thơ Sóng hay chọn lọc
Cảm nhận về bài thơ Sóng - Xuân QuỳnhThực hành theo hướng dẫn để tạo ra 02 sản phẩm hỗ trợ việc giảng dạy môn Toán cấp tiểu học
Đáp án bài tập cuối khóa module 9 môn ToánBài thu hoạch bồi dưỡng thường xuyên module GVMN 3 năm 2024 mới cập nhật
Module rèn luyện phong cách làm việc khoa học của người GVMNBộ tranh thiếu nhi về chào mừng Đại hội Đoàn 2024
Lịch thi vẽ tranh Thiếu nhi Việt Nam mừng đại hội Đoàn 2024Công văn xin hủy tờ khai Thuế GTGT do kê khai sai 2024
Cách hủy tờ khai thuế giá trị gia tăngMẫu tờ trình xin kinh phí hoạt động 2024 mới nhất
Cách viết tờ trình xin kinh phí hoạt độngSuy nghĩ về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến
Suy nghĩ của em về thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua nhân vật Vũ NươngTờ khai thuế thu nhập cá nhân Mẫu 05/KK-TNCN, 05-DK-TCT 2024
Áp dụng đối với tổ chức, cá nhân trả các khoản thu nhập từ tiền lương, tiền công
- Bài 1
- Bài 2
- Trong truyện ngắn bức tranh của em gái tôi người kể chuyện là ai? Xuất hiện ở ngôi thứ mấy?
- Em thích nhất đặc điểm gì của nhân vật mèo - Kiều Phương? Vì sao?
- Em có nhận xét gì về cảm xúc, thái độ, hành động của nhân vật "tôi" trước khi xem bức chân dung do em gái mình vẽ?
- Trình bày ý kiến về một vấn đề trong đời sống gia đình
- Bài 3
- Bài 4
- Bài 5: Những nẻo đường xứ sở
- Bài 6
- Bài 7: Thế giới cổ tích
- Tóm tắt truyện Thạch Sanh ngắn gọn
- Kể chuyện Thạch Sanh bằng lời văn của em ngắn nhất (6 mẫu)
- Truyện Thạch Sanh có những con vật kì ảo nào? Chúng có đặc điểm gì khác thường?
- Tóm tắt Vua chích chòe
- Tóm tắt Chị sẽ gọi em bằng tên
- Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Vua chích chòe
- Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Cây khế
- Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích
- Viết bài văn đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích Tấm Cám
- Bài 8
- Bài 9
- Bài 10
Bài viết hay Ngữ văn 6 KNTT
Mở bài, kết bài tác phẩm Cây tre Việt Nam ngắn gọn, siêu hay
Thuyết minh về ngày hội trăng rằm ngắn gọn lớp 6
Top 8 Kể về một lần em mắc lỗi với mẹ ngắn gọn nhất
Viết đoạn văn 5 - 7 câu về chủ đề Để hành tinh xanh mãi xanh
Viết bài văn nhập vai nhân vật kể lại một câu chuyện cổ tích siêu hay lớp 6
Mở cờ trong bụng là gì?