Bài văn cảm nghĩ về bà lớp 7 ngắn
Bài văn cảm nghĩ về bà ngắn gọn
Bài văn biểu cảm về một con người hoặc sự việc là một dạng bài viết trong chương trình Ngữ văn lớp 7. Trong bài viết này Hoatieu xin chia sẻ đến các bạn đọc tổng hợp các bài văn mẫu biểu cảm về bà, bài văn cảm nghĩ về bà lớp 7 ngắn, viết đoạn văn cảm nhận về người bà hay và chi tiết sẽ là tài liệu tham khảo bổ ích cho các bạn học sinh khi làm bài viết biểu cảm về con người (người bà).
Mời các bạn cùng tham gia group Bạn Đã Học Bài Chưa? để cập nhật các kiến thức mới bổ ích về học tập cùng với Hoatieu nhé.
1. Dàn ý cảm nghĩ về bà
2. Cảm nghĩ về bà ngắn gọn - mẫu 1
Trong bài thơ Bài học đầu cho con, nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết:
Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều...
Quê hương, bấy lâu nay vốn chẳng có khái niệm cụ thể. Nó là cái gốc, là điểm tựa, là nơi để nhớ để trở về cho mỗi người. Đối với em, thì quê hương chính là miền đất có ngôi nhà cũ, trên hàng hiên có dáng bà ngồi chải tóc nhai trầu.
Bà em là một người phụ nữ nông dân hiền lành chân chân. Cả đời bà tần tảo, lo cho chồng, cho con rồi lo cho cháu. Chẳng lúc nào bà chỉ nghĩ cho riêng mình. Vậy nên, con cháu trong nhà ai ai cũng yêu thương, kính trọng bà hết mực. Kể cả những đứa nghịch ngợm nhất cũng không dám cãi lời bà, chỉ sợ bà giận thôi.
Từ nhỏ, em đã được lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà. Do bố mẹ bận bịu đi làm suốt cả ngày, nên gửi nuôi em ở quê với bà. Chính bà đã dạy em cách mặc áo, cách đánh răng, dạy em viết từng chữ cái. Dạy em những điều hay, lẽ phải. Bà chẳng phải giáo viên, cũng không học cao hiểu rộng, nhưng những bài học của bà thật là dễ hiểu. Nhờ bà, em mới trở thành một học sinh được thầy bạn yêu mến như ngày hôm nay.
Hồi đó, cuộc sống chưa được khá giả như bây giờ. Mỗi bữa cơm chỉ là rau dưa với dăm con cá nhỏ bà bắt được ngoài đồng. Riêng em, sáng nào cũng được ăn một quả trứng gà do đàn gà sau nhà đẻ. Điều đó là một điều xa hoa với mọi đứa trẻ ở nông thôn lúc bấy giờ. Riêng bà, bà chẳng tiếc, bà thường bảo “Cái gì tốt cho cháu bà là bà chẳng tiếc”.
Được bà bao bọc yêu thương, tuổi thơ em chẳng có chút ấn tượng gì về những thiếu thốn, nhọc nhằn. Tất cả chỉ là những kỉ niệm đẹp đẽ và hạnh phúc. Là những chiều thả diều trên cánh đồng, là những trưa ngồi cho bà chải tóc, là những bữa cơm ngon lành, là những tối ngồi nghe bà kể chuyện.
Giờ đây, em đã khôn lớn. Và bà cũng đã già hơn. Chính em đã có thể tự trèo lên cây mít sau nhà, tự nhặt những quả trứng gà sau vườn. Nhưng trong mắt bà, em vẫn luôn là đứa cháu bé nhỏ cần được yêu thương, vỗ về. Em mong sao, bà sẽ luôn khỏe mạnh và minh mẫn, để tận hưởng thêm thật nhiều hơn nữa niềm vui bên con cháu.
3. Cảm nghĩ về bà ngắn gọn - mẫu 2
Đã là con người ai chẳng yêu gia đình mình, yêu cái hương khế ngọt tuổi thơ rải dọc theo triền sông nhỏ, yêu cái vẫy đuôi xoắn tít của chú cún, yêu tất cả những gì được thấy là hay ho qua con mắt thời trẻ nhỏ, một thời thơ dại và ngây ngô. Là một lẽ tất nhiên, trẻ con yêu mẹ, yêu cha, những người gắn bó cả đời với chúng. Tuổi thơ tôi gắn bó nhất với bà ngoại. Tôi yêu nhất bà ngoại của tôi.
Tầm tôi hai, ba tuổi tôi cứ nghĩ bà cụ nào cũng hiền và đẹp như bà tôi. Bởi một lẽ, hình ảnh bà gần như choán hết tâm trí tôi, bà lo cho tôi mọi thứ, lúc nào bà cũng ở bên tôi, đưa tôi vào thế giới diệu kỳ chuyện cổ. Bà tôi vẫn đẹp, một cái đẹp hiền hòa, dịu dàng. Những lọn tóc dày của bà hàng ngày tôi vẫn miệt mài tết thành bím. Và khi soi mình trong gương bà chỉ cười trừ. Tôi yêu bà, yêu hương hoa bưởi tinh khiết vấn vương trong mái tóc, yêu đêm trăng bà bày cách ngồi đan rổ, yêu buổi trưa nắng theo bà ra đồng.
Dáng người cao cao, đôi bàn tay nhăn nheo mà ấm áp, như truyền làn hơi ấm vào tâm hồn tôi, như chắt lọc những giọt nước tinh khiết nhất chảy vào tâm trí, từ cái thế giới ngoài khoảng sân, góc vườn nhà mình. Trước cái thế giới bao la mà tôi sẽ xòe cánh bay vào đó, bà như một tấm khiên mỏng manh đánh bật những điều xấu xa và đưa tôi đi đúng hướng, là một người hoa tiêu vững vàng rắn rỏi lại đầu óc tôi hướng về cái thiện. Bà còn là nhiều điều quý giá nữa mà tạo hóa ban tặng cho tôi.
Cái cười nheo nheo mắt, cái vỗ về an ủi của bà, tôi quên sao được. Nếu trong cuộc đời này tôi quên đi những điều đó cũng có nghĩa là quên đi tuổi thơ, quên đi quá khứ, quên đi niềm vui và hạnh phúc. Chỉ ở bên bà tôi mới nghe được tiếng sóng vỗ của biển, tiếng nhạn kêu trong cây lá xào xạc lay động trong khoảng trời vàng vàng… Những kho tàng kiến thức bà mở ra cho tôi sẽ mở thêm cho tôi tình yêu quê hương đất nước, con người…
Như một chân lý của cuộc đời, bà, vị thần ánh sáng của tôi, sẽ mãi mãi giữ một vị trí quan trọng trong tim đứa cháu hiếu thảo này.
Bà ơi! Có lời nào để cháu nói hết được nỗi tiếc thương bà…
4. Cảm nghĩ về bà ngoại
Bà ngoại – Hai tiếng gọi thân thương đã, đang và sẽ theo tôi đi suốt một đời. Dù thời gian có làm nhạt nhòa kí ức cũng không thể nào chạm đến góc nhỏ trái tim tôi – nơi tôi dành trọn tình cảm cho bà dù bà đã đi xa tôi mãi…
Nhắc đến bà ngoại là nhắc đến một miền kí ức tuổi thơ tôi đầy nắng gió. Mẹ tôi kể rằng: Hoàn cảnh gia đình lúc sinh tôi rất khó khăn, cha mẹ phải chạy vạy cật lực, làm hết nghề này đến nghề khác, đi hết nơi này đến nơi khác để kiếm từng đồng lo cơm từng bữa. Ngoại đã nhận trông nom tôi để cha mẹ đỡ vướng bận. Từ lúc còn đỏ hỏn trên tay, tôi đã sống cùng bà, được bà bón cho từng giọt sữa, chăm sóc từng miếng ăn, giấc ngủ. Có lẽ vì vậy mà ngoại đã chiếm hầu hết kí ức tuổi thơ tôi và để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc.
Ngoại tôi là một người phụ nữ truyền thống, bà có những đường nét rất riêng của phụ nữ Á Đông. Bà ngoại không cao người, gầy và có làn da chi chít những nốt đồi mồi. Mũi của ngoại không cao, mặt của ngoại cũng không trái xoan, trái táo như cái chuẩn đẹp tôi thường nghe, tôi thấy ngoại đẹp một nét đẹp bình dị, nét đẹp của làng quê, của con người lao động. Tóc bà không bạc phơ như bà tiên trong những câu chuyện cổ tích tôi vẫn thường hay đọc mà đen một màu đen nhánh có điểm vài sợi bạc. Đặc biệt nhất, nói đến bà ngoại, chắc chắn tôi không thể không nhắc đến đôi bàn tay kì diệu hình như có thể vì tôi làm được mọi thứ trên đời. Hình ảnh người bà với đôi bàn tay chai sạn, nhăn nhúm do một thời tần tảo hết sống vì con rồi lại lo cho cháu bỗng dưng trở thành hình ảnh đẹp nhất trong tâm trí tôi ngày ấy và cả bây giờ.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi, tôi lớn lên trong tình yêu thương và sự đùm bọc, chở che của ngoại. Nhưng chưa được bao lâu thì tôi phải tạm sống xa người bà đáng kính…Khi cuộc sống mưu sinh đã không còn là gánh nặng, khi nỗi lo cơm áo gạo tiền đã vơi đi phần nào, cha mẹ tôi đã tìm được việc làm ổn định ở thành phố và đón tôi lên đấy. Đêm trước ngày đi, tôi ngủ cùng bà, được bà ôm tôi vào lòng dặn dò đủ thứ: Nào là lên trên đó phải nghe lời cha mẹ, cố gắng học hành, nào là không được học đòi chúng bạn ăn chơi trác táng, đi sớm về khuya, nào là phải ăn uống đầy đủ, đi ngủ đúng giờ,…Hằng hà sa số những điều mà ngoại đã dặn tôi trong đêm đó cho đến bây giờ tôi vẫn còn nhớ như in. Lúc tiễn tôi bà đã khóc, bịn rịn vén tóc tôi mà nghẹn ngào: “Đi đường mạnh giỏi nghen con, khi nào nghỉ hè thì về thăm ngoại”…
“Tổ cha mày, đi bao lâu rồi mới về?”. Đó là câu nói cửa miệng của ngoại mỗi khi tôi về thăm. Câu nói bình dân nhưng nghe sao tình nghĩa quá, thi vị quá. Ngoại vẫn cứ hay mắng yêu tôi như thế, rồi xoa đầu, ôm tôi hôn lấy, hôn để như thể sợ người khác sẽ giành mất đứa cháu gái của bà…Ngoại cứ như trẻ lại khi tôi về quê nghỉ hè, ngoại luôn miệng nói cười và tíu tít “khoe” thành tích học của tôi với những người hàng xóm, láng giềng. Những lúc ấy, tôi thấy ánh lên trong mắt ngoại sự tự hào và cả niềm hãnh diện…Điều đó là tôi cảm thấy vui xiết bao!!! Tôi tự nhủ với mình rằng càng phải cố gắng nhiều hơn nữa…
Nhưng mấy ai sống mãi với thời gian? Ngoại đã xa tôi mãi mãi khi tôi vừa lên cấp hai…Tôi như người mất hồn khi hay tin ngoại mất. Ngoại đi thật rồi sao? Không! Ngoại chỉ ngủ thôi, một giấc ngủ dài để nghỉ ngơi sau một đời giông bão. Ngoại đã đi vào cõi vĩnh hằng để trở thành bất tử trong tôi. Không còn ngoại, tôi mất đi một nơi để bám víu, để trở về sau những buồn vui trong cuộc sống. Rồi mai đây, ai sẽ là người chờ đợi tôi, đỡ nâng tôi trước những va chạm, vấp ngã trong đời? “Ngoại ơi! Sao ngoại vội ra đi khi con chưa thể đền đáp công ơn dưỡng dục, dạy dỗ của ngoại…”.
Dù bà ngoại đã không còn hiện diện bên cạnh tôi nhưng tôi tin chắc rằng, ở đâu đó, ngoại vẫn đang dõi theo từng bước chân tôi. Tôi tự nhủ với mình phải sống thật tốt, học thật giỏi để mãi là niềm tự hào của ngoại. Xin mượn lời một bài hát để nói thay tấm lòng con:“Giờ đây con khôn lớn/ Bà biền biệt trời xa/ Gai đời đâm nhức buốt/ Biết về đâu tìm bà/ Bà ngoại ơi, bà ngoại/ Trọn đời thương nhớ Người/ Trong tâm hồn thơ dại/ Mãi bóng hình ngoại tôi”…
5. Cảm nghĩ về bà nội
Nếu có ai hỏi tôi rằng một trong những người mà tôi yêu thương nhất là ai thì tôi sẽ trả lời rằng đó là bà nội .
Bà tôi là người nhân hậu và hiền từ nhưng gần như suốt cuộc đời của bà chỉ là những khó khăn và bệnh tật. Tôi thương bà lắm! Tôi thương cái mái tóc xoăn xoăn điểm bạc của bà, thương cái dáng đi chầm chậm mà khập khiễng của bà. Bảy mươi tuổi mà tôi trông bà có vẻ già hơn so với người cùng tuổi .
Tôi có được nghe bố kể rất nhiều về bà – một con người chăm chỉ và chất phác. Bà đã tần tảo nuôi hai người con trai khôn lớn trong khi ông tôi đi bộ đội. Đến khi bố tôi có con thì bà lại vất vả trông cháu nhưng bố tôi nói bà lại thấy đó chính là niềm vui của bà.
Khi chưa ngã bệnh, bà tôi còn đi làm lao công cho một cơ quan nhỏ để mong sao kiếm được chút tiền giúp đỡ phần nào cho gia đình tôi khi khó khăn. Bà còn hay mua quà cho anh em tôi, những món quà dù là nhỏ nhưng đầy ý nghĩa như cái đồng hồ báo thức để cho tôi đi học hay những gói kẹo, gói bánh… Từ việc ấy cũng đã đủ để tôi hiểu bà yêu thương anh em chúng tôi đến chừng nào!
Tôi còn biết có lúc đi ra chợ bà nhìn thấy một người ăn xin nghèo khổ thì không bao giờ bà quay lưng lơ đi mà bà sẵn sàng rút ra một tờ tiền trong ví của mình, gấp gọn làm đôi rồi bỏ vào nón của người ăn xin đó. Tôi thật cảm phục trước tấm lòng yêu thương vô hạn và trái tim rộng mở của bà luôn rộng mở đối với bất kì ai!
Bà tôi còn là một người rất yêu thiên nhiên nữa. Trong khoảng hiên nhỏ trước nhà bà lúc nào cũng chật đầy những chậu hoa nhài toả hương thơm ngát, những cây ớt nhỏ chi chít những quả xanh, vàng … Bởi vì bà tôi từng bảo: “Thiên nhiên giúp tâm hồn ta trong sáng hơn, giúp tinh thần ta thoải mái hơn.”
Lần nào về thăm bà tôi cũng ngả đầu vào vai bà và tâm sự mọi chuyện của mình. Có lúc tôi ôm bà khóc thút thít rồi bà cũng xoa đầu tôi an ủi. Những khi ấy tôi bỗng cảm thấy bà như đang truyền một hơi ấm tinh thần cho tôi, giúp tôi có thêm nghị lực để vượt qua chuyện buồn.
Nhưng rồi một tin sét đánh đã đến với gia đình chúng tôi. Trời ơi! Bà tôi bị ung thư giai đoạn cuối và sẽ không chữa khỏi được. Sao mà ông trời lại bất công với bà đến thế ạ!
Mỗi lần tôi đến chơi, tôi đều thấy bà cười nhưng trong lòng tôi luôn lo lắng rằng ẩn sau nụ cười đó là nỗi đau về thể xác đang dằn vặt bà tôi. Bà vẫn lạc quan và yêu đời quá! Bà chỉ đang cố gắng tỏ ra vui vẻ cho tôi đỡ buồn. Tôi biết cơn đau đó đã hành hạ bà tôi suốt hàng tháng trời. Bà ơi! Mỗi khi nhìn thấy bà lên cơn đau quằn quại cháu chỉ còn biết chạy lại mà xoa bóp cho bà và chỉ biết oà khóc như một bé lên ba. Giá mà khi đó cháu có thể làm gì hơn những việc ấy để cho bà đỡ đau để cho bà đỡ khổ bà ạ!
Và đến ngày giáng sinh cách đây hai năm, bà tôi đã vĩnh viễn ra đi, đi về một nơi rất xa mà không bao giờ quay trở lại. Đây là lần đầu tiên cháu biết đến sự mất mát. Sự mất mát làm thành khoảng trống trong con tim cháu. Sự mất mát mới to lớn làm sao khi cháu phải cách xa một người mà cháu yêu thương nhất. Bà nội ơi! Sao bà lại bỏ cháu mà đi vậy bà?
Bây giờ, mỗi khi nhớ đến bà, cổ họng cháu lại thấy tắc nghẹn và mắt cháu lại cay xè bà ạ! Bà đã cho cháu bài học thật quý giá: Ta hãy trân trọng từng phút giây dù là nhỏ nhất khi ở cạnh người mà minh yêu thương.
Cháu muốn nói hàng ngàn lần rằng: Cháu yêu bà! Hình ảnh bà sẽ mãi mãi nằm trong tim cháu.
6. Bài văn biểu cảm về bà
Bà tôi sinh ra trong một gia đình đông con, lớn lên khi khó khăn và bệnh tật. Bà có mái tóc bạc, dáng đi khập khiễng, khó khăn hơn người khác. Với độ tuổi bảy mươi, bà trông già hơn nhiều so với những ông bà cùng độ tuổi.
Tôi nghe bố tôi kể về bà rất nhiều. Một con người chăm chỉ và hiền từ . Bà vượt qua khó khăn “cơm áo gạo tiền” tần tảo nuôi bố tôi khôn lớn và trưởng thành. Giờ đây bà trông cháu xem như đó là niềm vui cuối đời.
Tôi còn thấy bà thường thích giúp đỡ người khác, nhất là hoàn cảnh khó khăn. Khi gặp người ăn xin nghèo khổ bà luôn giúp đỡ, từ vật chất cho đến tinh thần như hỏi han, chia sẻ khó khăn với họ.Tôi thật cảm phục với sự yêu thương và tấm lòng của bà. Bà còn là người yêu thiên nhiên đặc biệt là các loại hoa. Hiên nhỏ trước nhà lúc nào cũng có những chậu hoa rực rỡ và tỏa hương thơm ngát.
Bà đôi khi nghiêm khắc. Bà nhắc nhớ đi học đúng giờ và làm bài về nhà. Có những lúc đi chơi về muộn, bà nhắc nhở còn bắt tôi viết bản kiểm điểm. Bà không bao giờ nói nặng lời với tôi mà chỉ bảo lỗi sai và dặn dò không tái phạm lần sau. Tuổi thơ của tôi gắn bó với bà, nhận tình yêu thương chăm sóc của bà là điều vô cùng hạnh phúc.
Những lúc có nhiều thời gian, tôi thường giúp bà công việc nhà như dọn dẹp nhà cửa, rửa bát. Buổi tối hai bà cháu cùng nhau xem phim. Bà là người có ảnh hưởng nhiều nhất với tôi, bà dạy nhiều điều bổ ích trong cuộc sống.
Với tình yêu thương và kính trọng bà, tôi luôn cố gắng trong học tập và rèn luyện đạo đức. Đó cũng là cách đáp đền chữ hiếu đúng cách và thiết thực nhất. Có thể sau này bà không đi với tôi trên con đường phía trước nhưng bà mãi là người tôi yêu mến, động lực giúp tôi cố gắng trong cuộc sống.
Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trong nhóm Lớp 7 thuộc chuyên mục Học tập của HoaTieu.vn.
- Chia sẻ:Trần Thu Trang
- Ngày:
Tham khảo thêm
Đề thi học kì 1 Tiếng Anh 7 Global Success 2023-2024 (5 đề)
Đề thi học kì 1 môn Văn 7 Chân trời sáng tạo 2024
Đề thi học kì 1 Tiếng Anh 7 I LEARN SMART WORLD 2023-2024
Soạn bài Tự đánh giá cuối học kì 1 lớp 7 Cánh Diều
Ôn tập và tự đánh giá cuối học kì 1 lớp 7 Cánh Diều
50 đề thi IOE lớp 7 có đáp án
Soạn Ôn tập cuối học kì 1 Văn 7 Chân trời sáng tạo ngắn gọn
Đề thi cuối kì 1 Tin 7 Kết nối tri thức 2023
Gợi ý cho bạn
-
Phân tích nhân vật tôi trong văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ngắn gọn
-
(Ngắn gọn) Viết bài văn nghị luận phản đối quan niệm cuộc sống chỉ cần gia đình không cần bạn bè
-
Mùa xuân trong cảm nhận của em có gì đáng nhớ?
-
(13 đề) Đề thi Văn cuối kì 2 lớp 7 năm 2024 có đáp án
-
Soạn bài Bản đồ dẫn đường lớp 7 ngắn gọn nhất
Có thể bạn cần
Top 8 mẫu phân tích khổ cuối bài Tràng giang hay chọn lọc
Phân tích khổ 4 bài Tràng giangHướng dẫn khai Phiếu đảng viên (mẫu 2-HSĐV)
Cách viết Phiếu đảng viênMẫu Bài thu hoạch nghị quyết trung ương 4 khóa 12 cho Đảng viên
Bài thu hoạch học tập nghị quyết Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ 12 của ĐảngBiên bản họp chi bộ đề nghị kết nạp Đảng viên
Mẫu biên bản họp chi bộ đề nghị kết nạp Đảng viênTop 4 mẫu Cảm nhận bài thơ Sóng hay chọn lọc
Cảm nhận về bài thơ Sóng - Xuân QuỳnhThực hành theo hướng dẫn để tạo ra 02 sản phẩm hỗ trợ việc giảng dạy môn Toán cấp tiểu học
Đáp án bài tập cuối khóa module 9 môn ToánBài thu hoạch bồi dưỡng thường xuyên module GVMN 3 năm 2024 mới cập nhật
Module rèn luyện phong cách làm việc khoa học của người GVMNBộ tranh thiếu nhi về chào mừng Đại hội Đoàn 2024
Lịch thi vẽ tranh Thiếu nhi Việt Nam mừng đại hội Đoàn 2024Công văn xin hủy tờ khai Thuế GTGT do kê khai sai 2024
Cách hủy tờ khai thuế giá trị gia tăngMẫu tờ trình xin kinh phí hoạt động 2024 mới nhất
Cách viết tờ trình xin kinh phí hoạt độngSuy nghĩ về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến
Suy nghĩ của em về thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua nhân vật Vũ NươngTờ khai thuế thu nhập cá nhân Mẫu 05/KK-TNCN, 05-DK-TCT 2024
Áp dụng đối với tổ chức, cá nhân trả các khoản thu nhập từ tiền lương, tiền công
Bài viết hay Ngữ văn 7 KNTT
Củng cố, mở rộng trang 97 lớp 7 tập 2 Kết nối tri thức
Nói và nghe Trình bày ý kiến về một vấn đề trong đời sống trang 71
Đề thi học kì 1 Văn 7 sách Kết nối tri thức 2024
Có ý kiến cho rằng sống trải nghiệm là lối sống rất cần thiết với giới trẻ hiện nay lớp 7
Soạn bài Thách thức đầu tiên Chinh phục những cuốn sách mới
Top 5 mẫu tóm tắt văn bản Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ ngắn gọn