Bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân 2024

Bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân là một phần nội dung trong Bài dự thi biển đảo Việt Nam. Mời các bạn tham khảo một số bài cảm nghĩ về biển đảo và người chiến sĩ hải quân dưới đây để viết cho mình một bài dự thi hay và ý nghĩa.

Chiến sĩ hải quân - những người con của biển. Xa đất liền, làm bạn với sương gió để bảo vệ biển đảo tổ quốc. Đây là những con người rất đáng được tôn vinh và kính trọng. Những bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân dưới đây là những suy nghĩ, chia sẻ chân thật nhất, chan chứa tình cảm của người viết đối với người chiến sĩ hải quân.

1. Bài văn viết về người lính biển đảo

"Nơi anh đến là biển xa, nơi anh tới ngoài đảo xa
Từ mảnh đất quê ta giữa đại dương mang tình thương quê nhà
Đây Trường Sa, kia Hoàng Sa
Ngàn bão tố phong ba đã vượt qua vượt qua
Lướt sóng con tầu mang tín hiệu trong đất liền..."

Được sinh ra và lớn lên giữa buổi đất nước đã bình yên sau gần một thế kỷ tranh đấu, trải qua hai cuộc kháng chiến anh hùng đầy máu và lửa của dân tộc, tôi không khỏi cảm thấy bản thân mình thật hạnh phúc và may mắn biết bao. Rồi lại nghĩ về những con người đã ngã xuống đã hy sinh cho Tổ quốc được độc lập tự do, họ đều là những con người đáng kính đáng ngưỡng mộ, mà mỗi chúng ta ngày hôm nay được hít thở bầu không khí của tự do của hòa bình đều phải ghi nhớ muôn đời. Lãnh thổ Việt Nam ta, chủ quyền đất nước ta là một khái niệm rộng lớn bao gồm vùng đất, vùng trời và vùng biển, trong đó biển đảo, phần máu thịt thiêng liêng không bao giờ có thể tách khỏi hai từ đất nước, trong thời buổi ngày hôm nay chúng ta lại càng phải thêm phần trân quý và dành cho nó một tình yêu xứng đáng hơn cả. Và nhắc đến vùng biển đảo, món quà vô giá mà mẹ thiên nhiên đã ban tặng cho dân tộc ta từ bao đời nay với biết bao sản vật, nguồn lợi nuôi sống nhân dân ta ngàn đời, chúng ta lại càng không thể quên những con người đã dành cả tuổi thanh xuân để canh giữ, bảo vệ một phần của Tổ quốc, tiên phong đối đầu với từng cơn sóng dữ, từng ngọn gió mang nặng mùi muối biển. Có thể nói rằng chủ đề biển đảo quê hương và người chiến sĩ hải quân từ bao thế hệ vẫn đem đến cho người ta nhiều xúc cảm yêu thương và trân trọng vô cùng.

Sinh ra và lớn lên khi Tổ quốc đã độc lập, chúng tôi vẫn thường nghe tiếng cha ông vọng về, kể lại cho con cháu nghe về lịch sử chống giặc ngoại xâm hàng ngàn năm của dân tộc thông qua những trang sách sử, thấm nhuần câu nói của Chủ tịch Hồ Chí Minh "Dân ta phải biết sử ta/Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam". Đặc biệt khi nghe đến hai từ "chủ quyền" dân tộc, dường như mở ra cho tôi một chân trời mới rằng, bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ không có nghĩa là chỉ giữ gìn vùng đất mà còn là bảo toàn cả vùng trời và vùng biển cả bao la. Trong thời buổi hiện nay, tuy đất nước ta đã hoàn toàn độc lập, thế nhưng chúng ta vẫn luôn phải ngày đêm đấu tranh quyết liệt các thế lực thù địch đang chống phá trên nhiều phương diện. Đặc biệt tại biển Đông, nơi nước ta có chủ quyền, hiện nay cũng liên tục xảy ra nhiều tranh chấp, với sự bành trướng mạnh mẽ của các quốc gia có âm mưu độc chiếm vùng biển có ý nghĩa chiến lược trong quân sự - chính trị - kinh tế này. Đảng và nhà nước ta lại càng phải mạnh mẽ và kiên quyết trong việc bảo vệ vùng biển của quốc gia, không một giây phút nào ngơi nghỉ hay buông lỏng cảnh giác. Biển đảo quê hương ta chính là nguồn gấm vóc quý giá của dân tộc, thứ mà ông cha ta biết bao thế hệ đã bảo vệ và gìn giữ bằng máu xương, chính vì vậy đến ngày hôm nay khi đã được sống trong một điều kiện nhiều thuận lợi, chúng ta lại càng phải biết trân quý và bảo vệ. Phải nói rằng, Tổ quốc ta tuy diện tích nhỏ hẹp, thế nhưng cũng may mắn rằng nhờ mẹ thiên nhiên ưu ái, nhờ cha ông hết lòng tranh đấu, bảo vệ, nước ta đã có được một lãnh thổ, lãnh hải có nhiều điều kiện vô cùng tuyệt vời, đóng vai trò quan trọng trong quân sự - chính trị - kinh tế, mà không phải quốc gia nào cũng có được.

Vùng biển đảo có ý nghĩa, vai trò vô cùng quan trọng với sự phát triển bền vững của đất nước, khi từ ngàn đời nay nhân dân ta đã sống và gắn bó chặt chẽ với biển khơi. Với đặc điểm địa hình lãnh thổ có đường bờ biển trải dài từ Bắc xuống Nam dài 3260km, 28/63 tỉnh thành có biển, điều đó dẫn đến một điều tất yếu rằng một phần lớn kinh tế và đời sống nhân dân Việt Nam là nhờ mẹ biển cả nuôi nấng. Hơn thế nữa, khi con người đã bắt đầu biết đến các cuộc khám phá, di cư bằng tàu bè từ khoảng 500 năm trước, thì biển cả đã trở thành một con đường giao lưu văn hóa mới giữa các quốc gia dân tộc rất khác nhau, mở ra một cánh cửa mới cho sự kết nối giữa các lục địa khác nhau, mở rộng thêm sự phát triển kinh tế, văn hóa và xã hội.

Nhắc tới biển đảo và quên đi người chiến sĩ hải quân quả thực đó là một điều thiếu sót vô cùng lớn. Có lẽ rằng thế hệ chúng ta đã quen những bài học, những câu chuyện kể về người lính chiến trên đất liền với biết bao gian khó vất vả thời chống Pháp, chống Mỹ hào hùng, đầy máu và nước mắt. Thì ngày hôm nay chúng ta phải công tâm hơn khi giành thêm nhiều tình yêu thương và lòng trân trọng đặc biệt đối với những chiến sĩ đang ngày đêm canh gác nơi đảo xa, chiến đấu ngay cả trong thời bình để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của dân tộc. Họ chiến đấu không chỉ là với sóng dữ, bão giật liên miên mà còn là với những thế lực thù địch luôn mang trong mình âm mưu bành trướng trên vùng biển của nước ta một cách trắng trợn. Hẳn chúng ta đã nghe và vẫn còn nhớ ngày 14/3/1988 lịch sử tại đảo đá Gạc Ma, 64 chiến sĩ hải quân Việt Nam đã hy sinh anh dũng trên vùng biển của quê hương để bảo vệ từng hòn đá, hòn sỏi của dân tộc. Trong cuộc chiến không cân sức ấy, một cuộc chiến mà chưa cần đánh họ đã biết rằng bản thân mình lần này "một đi không trở lại", thế nhưng trong lịch sử dân tộc người lính Việt Nam chưa từng lùi bước dù chỉ một lần. Trong tâm hồn những con người bất khuất ấy luôn vững vàng một suy nghĩ dù là đất liền hay biển đảo cũng đều là máu thịt quê hương, họ quyết hy sinh máu thịt của mình để bảo vệ từng tấc đất, từng hạt muối của dân tộc, không bao giờ chịu khuất phục trước kẻ thù độc ác và phi nghĩa. Trận chiến Gạc Ma dù đã đi qua 32 năm, thế nhưng nỗi đau về sự hy sinh và mất mát của những người con anh hùng vẫn còn mãi in dấu trong tấm lòng những đồng chí, đồng đội, thân nhân của họ và tất cả những người dân Việt Nam. Đồng thời đó cũng là sự nhắc nhở mạnh mẽ về tầm quan trọng trong việc giữ gìn chủ quyền biển đảo của đất nước, giặc dữ không làm gì được ta trên đất liền, thì chúng lại ngấp nghé vùng biển cả. Và nhiệm vụ của người lính hải quân lại càng trở nên trọng yếu và nặng nề. Hãy nhớ rằng, khi chúng ta yên giấc say nồng, thì ngày đêm vẫn có những con người đứng nơi đầu sóng ngọn gió, căng mắt nhìn về vùng biển xa xăm, dõi theo từng biến động của biển cả. Vì Tổ quốc, vì nhân dân người lính hải quân đã hy sinh quá nhiều, đó là những hy sinh chúng ta sẽ chẳng bao giờ tưởng tượng nổi. Một người lính chấp nhận rời bỏ quê hương êm ấm, vòng tay mẹ già, người vợ mới cưới, những đứa em thơ để lên đường đi làm nhiệm vụ thiêng liêng ấy là bảo vệ biển cả. Ở nơi đảo xa ấy, cuộc sống khó khăn muôn bề, ngày đêm hứng chịu sóng, gió đại dương, màu da ai nấy cũng nhuộm màu nâu, nồng đượm hơi thở của khơi xa. Cuộc sống luôn căng thẳng khi phải liên tục đối diện nhiều hiểm nguy từ những trận bão rung giật nhà giàn, từ những đợt lượn phướn, xâm phạm bằng tàu của kẻ thù. Người chiến sĩ miền biển luôn phải chuẩn bị cho mình một tinh thần thép, một sự hy sinh vì Tổ quốc có thể ập đến bất cứ lúc nào, thậm chí đó là những cái chết đớn đau, thảm thiết, thân thể mãi làm bạn với biển khơi. Tuy vậy họ có sợ hãi không? Không? Đã làm người lính, họ không được phép sợ hãi hay run rẩy trước kẻ thù, tình yêu quê hương, đất nước sâu sắc luôn nồng cháy trong tim đã cho họ một tinh thần quả cảm và kiên cường hơn tất cả mọi kẻ thù bất nghĩa. Thế nhưng sau bao nhiêu những hy sinh chịu đựng ấy họ đã nhận lại được những gì? Một lời ca tụng tán dương, một vài tấm bằng khen hay mức lương hưu chục triệu nhiều người mơ ước? Không, bấy nhiêu ấy làm sao có thể bù đắp cho quãng đời người lính. Tôi đã từng nghe ở đâu đó một câu rằng "Không có hạnh phúc nào cho người lính", lúc ấy tôi đã nghĩ rằng có lẽ câu nói ấy là để dành cho những người lính trong thời chiến, nhưng bây giờ tôi mới thấm thía rằng, ngay cả trong thời bình, người lính vẫn chưa từng có hạnh phúc cho riêng mình. Đơn giản vì họ không được phép ích kỷ, thế nên cuộc đời họ lắm lúc cay đắng. Đặc biệt là với người lính hải quân, cả một đời gắn bó với biển cả, vài năm với được nghỉ phép một lần, nhưng sự sum họp ngắn ngủi ấy làm sao bù đắp được cho họ và gia đình những ngày tháng cách biệt trùng trùng. Cha mẹ già mỏi mắt trông con, đến khi họ nhắm mắt mà đứa con ngoài khơi xa cũng không thể kịp về gặp lần cuối, người vợ trẻ dành hết thanh xuân để chờ chồng, nếu có con họ lại vò võ nuôi con một mình, có lẽ so với góa bụa họ chỉ hơn được một nỗi ấy là niềm tin về người chồng đang ngày đêm bảo vệ Tổ quốc. Rồi những đứa trẻ sinh ra nhưng số lần gặp cha chỉ đếm trên đầu ngón tay, thiếu thốn những cái ôm ấp bế bồng, thiếu thốn tình cảm của cha, thiệt thòi biết bao nhiêu. Rồi nói về người lính hải quân, họ chịu nhiều gian khổ, cuộc sống nơi biển đảo, vừa thiếu thốn vật chất cũng lại thiếu hụt cả về tinh thần. Mà đôi lúc trái tim thép của họ cũng nhiều buồn tủi, chua xót. Có lần tôi đọc câu chuyện của một người chiến sĩ hải quân, anh đã đến gần chục năm không về thăm nhà, mà luôn xin ở lại trực Tết, người ta vẫn luôn thấy lạ lùng, nhưng có ai thấu hiểu được nỗi đau của một người lính công tác xa mà người vợ ở nhà lại không thể giữ được lòng chung thủy. Bỗng chốc anh chẳng còn nhà, biết về đâu, thì thôi đành ở lại với anh em. Và còn biết bao câu chuyện lỡ dở tình duyên khác nữa của người lính, đặc biệt là người chiến sĩ hải quân, tôi bỗng thấy càng thương và trân trọng họ nhiều hơn nữa.

Biển đảo chính là máu thịt không thể tách rời của quê hương, mất đi một phần chính là nỗi đau đớn của toàn dân tộc. Thế nên thế hệ trẻ chúng ta cần phải có ý thức hơn nữa trong việc giữ gìn và bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của dân tộc trên mọi phương diện, ra sức thi đua học tập thật tốt để góp phần kiến thiết đất nước mai sau. Làm sao cho xứng đáng với những con người vẫn ngày đêm canh giữ nơi đảo xa, bảo vệ từng tấc đất, tấc biển của dân tộc, cho chúng ta một cuộc sống yên bình tốt đẹp. Những nỗi vất vả, hy sinh và nỗi đau của người lính xứng đáng nhận được sự thấu hiểu, trân trọng và yêu thương của chúng ta hơn bao giờ hết.

2. Bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân hay

Bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân
Bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân

THƯƠNG LẮM, NGƯỜI CHIẾN SỸ HẢI QUÂN

Hiên ngang người lính đảo

Sóng gió chẳng chùn chân

Cây súng khoác trên thân

Cùng biển khơi làm bạn

Với tấm lòng dũng cảm

Bão tố chẳng sợ chi...

Cũng giống như bao nhiêu người chiến sĩ của Quân đội nhân dân Việt Nam khác, những chiến sĩ trong lực lượng hải quân Việt Nam luôn mang trong mình trọn vẹn một lời thề đó là “trung với Đảng, hiếu với dân, sẵn sàng chiến đấu hi sinh vì độc lập dân tộc, vì chủ nghĩa xã hội, nhiệm vụ nào cũng hoàn thành khó khăn nào cũng vượt qua, kẻ thù nào cũng đánh bại”… Họ là ai? Họ chính là những người nắm giữ nhiệm vụ bảo vệ vùng biển và hải đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Ý thức được trách nhiệm to lớn mà Tổ quốc và nhân dân giao phó, mỗi người chiến sĩ hải quân thân yêu luôn đề cao cảnh giác, giữ vững tay súng để giữ vững bình yên chủ quyền biển đảo thiêng liêng của dân tộc!

Các anh vẫn ngày đêm giữ vững tay súng canh gác biển trời Việt Nam. Chắc hẳn mỗi người dân Việt Nam đều ý thức rất rõ rằng: biển đảo là một bộ phận lãnh thổ thiêng liêng của đất Việt, có tầm quan trọng đặc biệt trong xây dựng và phát triển đất nước. Với tầm nhìn chiến lược vượt thời đại, từ rất sớm, Chủ tịch Hồ Chí Minh không những chỉ rõ tiềm năng, lợi thế “ biển bạc” của Việt Nam mà còn đặc biệt quan tâm đến bảo vệ chủ quyền lãnh thổ quốc gia, nhất là vùng biển, đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Ngày 10/4/1956, khi nói chuyện tai Hội nghị cán bộ cải cách miền biển, Hồ Chí Minh đã nói: “Đồng bằng là nhà, mà biển là cửa. Giữ nhà mà không giữ cửa có được không? Kẻ gian tế nó sẽ vào chỗ nào trước? Nó vào ở cửa trước. Vì vậy ta phải giáo dục cho đồng bào biết bảo vệ bờ biển…”. Hơn thế nữa, Chủ tịch Hồ Chí Minh còn rất quan tâm và dành tình cảm đặc biệt đến lực lượng vũ trang bảo vệ chủ quyền biển đảo, nhất là lực lượng hải quân. Khi đến thăm các đơn vị hải quân, Người tâm sự: “Là chiến sĩ hải quân, các chú phải biết yêu quý đảo như nhà mình, chịu khó cải tạo xây dựng thành những mảnh đất vừa giàu, vừa đẹp, vừa có lợi cho mình, vừa có ích cho đất nước”.

Có người cho rằng, có thể tình yêu Tổ quốc đồng nghĩa với trách nhiệm công dân của mỗi con người trước số phận của dân tộc, của đất nước mình. Chúng ta là người con của đất Việt, ông cha ta từ ngàn năm trước đã lên rừng xuống biển để khai phá, xây dựng non nước này. Và biển – đảo ấy là một phần gia tài nghèo khó mà ông cha ta tự ngàn xưa đã không tiếc máu xương, công sức để gìn giữ, truyền lại cho con cháu hôm nay. Có lẽ vì thế mà những người canh giữ biển đảo của Tổ quốc - người chiến sĩ hải quân Việt Nam là những chiến sĩ anh hùng, bởi vì họ sinh ra trên một mảnh đất của một dân tộc anh hùng, thừa hưởng những truyền thống yêu nước và kinh nghiệm đấu tranh kiên cường của cha ông ta để lại. Để bảo vệ chủ quyền cho dân tộc, người lính hải quân họ đã phải hi sinh và đánh đổi rất nhiều. Đã có biết bao chiến sĩ đã phải ngã xuống giữa biển trời mênh mông, bao người phải xa sự yêu thương đùm bọc của gia đình, xa vợ con, để lại ở những người thân của họ nơi đất liền một nỗi nhớ khôi nguôi. Nhưng nỗi nhớ ấy chỉ là một phần đằng sau niềm tự hào của gia đình về những người con của họ đang mang trên vai một nhiệm vụ của dân tộc và họ lên đường theo tiếng gọi của Tổ quốc, theo sự trăn trở của con tim rằng: mình đã làm được gì cho Tổ quốc thân yêu của mình? Dẫu biết rằng sẽ có biết bao gian khổ khó khăn ở nơi đầu sóng ngọn gió này, nhưng trong tim mỗi người chiến sĩ hải quân không cảm thấy nhụt lòng mà càng thấy thêm tự hào về công việc mà họ đang làm.

Tôi biết khóc, tôi biết cười, tôi biết đến thành công và tôi cũng đã trải nghiệm nhiều thất bại, nhưng điều tôi chưa biết đó chính là sự hy sinh thầm lặng của những người đã cho tôi cuộc sống bình yên này. Khi con người ta ai cũng phải lo toan, tính toán để mưu cầu chuyện danh lợi, tiền tài thì chẳng mấy ai có thể nghĩ đến việc ngoài xa kia lại có những chiến sĩ đang hi sinh thầm lặng để bảo vệ biển đảo - nơi biên cương Tổ quốc. Ở nơi ấy, nơi mà tôi chưa từng nghĩ tới, nơi mà tôi chỉ thoáng thấy qua tivi nhưng đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ và chất chứa nhiều tâm niệm. Đó cũng là lần đầu tiên tôi cảm nhận được ý chí và nghị lực phi thường của các anh chiến sĩ hải quân. Các bạn ạ, từ những ngày còn bé, khi chưa hiểu được sự hy sinh thầm lặng của những người lính đảo, tôi vẫn luôn yêu thích màu áo của những anh lính hải quân, không phải màu xanh rêu bộ đội, mà là màu trắng tinh khôi, họa thêm những sọc xanh dương như những lớp sóng biển dạt dào!

Các bạn có biết không, đối với tôi, có lẽ không nghề nào gian khổ và khó khăn bằng việc canh giữ sự bình yên cho Tổ quốc. Nhiều khi tôi thắc mắc không hiểu vì sao các anh lại chọn làm lính đảo, điều gì thôi thúc các anh đến nơi xa xôi đầy hiểm nguy ấy? Phải chăng là lòng yêu nước thiết tha và nồng cháy của các anh! Để cho chúng tôi có được một cuộc sống trong hòa bình và tự do, tôi biết không ít người đã và đang hi sinh quyền lợi của bản thân để vì một lý tưởng vô cùng to lớn mà không phải ai cũng làm được. Khoảng cách hàng trăm hải lí với đất liền đâu phải gần. Bạn đã lúc nào nghĩ tới ngày nào đó sẽ rời xa gia đình và gắn cuộc sống của mình với biển đảo quê hương chưa? Ngày anh lên đường là ngày anh chấp nhận bỏ lại sau lưng gia đình, người yêu, bạn bè và cả một tương lai tươi sáng để đi theo tiếng gọi của Tổ quốc, tiếng gọi của một trái tim yêu nước, tiếng gọi của nhiệt huyết thanh niên:

“Xưa cha ông giong buồm ra giữ đảo

Định hướng thuyền đi bằng vệt sao trời

Nay hiên ngang giữa vùng giông bão

Anh chọn quê hương là chốn biển khơi!”

(PGS.TS Phạm Xuân Hằng)

Cuộc sống ngoài khơi xa, làm sao mà tránh khỏi những khó khăn, thiếu thốn. Khó từng miếng ăn giấc ngủ đến cái áo cái quần; khó một cuộc điện thoại hỏi thăm gia đình đến một lá thư dạt dào yêu thương từ đất liền. Thiếu hơi ấm của gia đình, người yêu; thiếu những cái tết rộn ràng bánh chưng, bánh tét, cành mai, cành đào; thiếu tiếng người cười nói để làm ấm lòng người chiến sĩ… Chỉ có những cái siết tay thắm tình đồng chí cảm thông với nhau giữa tiếng rì rào sóng vỗ; chỉ có những tiếng hát đồng đội xua tan cái giá lạnh của gió sương hải đảo cũng như nỗi cô đơn của người chiến sĩ; chỉ có những nỗi ngóng trông từng lá thư, cánh thiệp, từng món quà nhỏ, từng lời chúc… dẫu là từ những người xa lạ, dẫu là từ người thân của đồng đội mình… cũng cảm thấy ấm lòng đến lạ.

Thương lắm, người chiến sĩ hải quân! Ở ngoài đảo xa, làm sao mà không khỏi chạnh lòng khi nghĩ về người mẹ già tóc bạc tần tảo sớm hôm; làm sao mà không khỏi xót xa khi nghĩ về người con gái trẻ đang ngày ngày ngóng đợi người yêu; làm sao mà không khỏi buồn tủi khi kết thúc những buổi ghé thăm…? Thân thương sao danh từ thiêng liêng, cái tên gợi lên hết cái xa của không gian và cái dài của thời gian. Buồn lắm! Nhớ lắm! Nhưng các anh vẫn kiên cường giữ vững trái tim nóng dành cho tổ quốc và cầm chắc nòng súng gìn giữ quê hương. Dẫu biết nếu phải ra đi, những gì còn lại về anh chỉ là ngụm nước biển nơi anh đã ngã xuống nhưng anh vẫn nguyện hi sinh tuổi trẻ của mình một cách thầm lặng. Hi sinh vì quê hương mình, vì chủ quyền lãnh thổ thì có gì phải tiếc nuối?

“ Giữa Đại Dương anh trở thành bất tử.

Giữa Nhân Dân anh mãi mãi trường sinh

Máu anh đổ, đảo ngàn năm vững chãi.

Nước biển quê mình giờ mặn gấp đôi…”

(PGS.TS Phạm Xuân Hằng)

Người chiến sĩ hải quân, tên gọi thân thương ấy đã dạy em biết bao điều. Từng ương bướng làm ba mẹ phải buồn phiền nhưng nay lại cúi đầu trước anh. Tôi thấy mình sao quá bé nhỏ trước anh. Anh dám hi sinh bản thân mình vì cả một đất nước. Còn tôi, đã làm được gì? Cha mẹ anh chắc hẳn rất tự hào vì anh – một đấng nam nhi đầu đội trời chân đạp đất và mang trong mình một lí tưởng ngời sáng cả thế hệ sau. Xin được cảm ơn lòng quả cảm của các chiến sĩ hải quân! Hình ảnh đẹp của các anh đã tạc vào tâm hồn lớp trẻ chúng tôi sự khâm phục, ngưỡng mộ, tin yêu vô bờ bến!

Những ngày này, tin tức về vấn đề biển Đông cứ ngập tràn trên các mặt báo, hàng triệu trái tim ngày đêm vẫn đau đáu một nỗi niềm hướng về biển Đông, tất cả mọi nơi trên dải đất hình chữ S từng phút, từng giờ luôn sôi nổi những hoạt động thiết thực, ý nghĩa hướng về Hoàng Sa, Trường Sa… lại càng cảm kích những hy sinh thầm lặng của các anh biết nhường nào. Các anh phải ngày đêm chống chọi với thời tiết khắc nghiệt, phải nắm chắc tay súng, phải chống lại rất nhiều âm mưu diễn biến hòa bình, thủ đoạn thâm độc của các thế lực thù địch nhằm bảo vệ, giữ trọn biển đảo. Mong các anh sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của mình, bảo vệ phần đất ruột thịt thiêng liêng của Tổ quốc và sẽ mãi là chiếc cầu nối đất liền với biển đảo yêu thương!
Bạn có biết không, tôi rất hy vọng một ngày được về thăm biển, đứng trên boong tàu tiến đến hải đảo xa xôi cùng các anh. Lúc đó, tôi sẽ ôm hôn hòn đảo quê hương này, tôi sẽ đứng trên đảo Song Tử và hét thật to: “Tôi yêu Việt Nam!”, tôi sẽ thức dậy sớm để ngắm bình minh, trải nghiệm một lần được đi tuần cùng các anh hải quân và tôi cũng muốn một lần được đi qua đảo Gạc Ma, thả chiếc vòng hoa tưởng niệm cùng với lòng yêu thương, sự kính trọng của mình…

Tôi vẫn tin rồi năm tháng đi qua, anh sẽ lại được trở về quê hương, với những vòng tay ấm đang mong ngóng anh từng ngày. Cầu chúc cho gia đình anh nhiều sức khỏe để chờ đến ngày anh trở về. Ở phương xa, tôi hy vọng các anh sẽ thật ấm áp bên đồng đội và lòng nhiệt thành luôn dâng tràn trong lồng ngực gắn với sự sẻ chia, góp sức của những người luôn hướng về hải đảo hay là những tấm lòng thơm thảo nơi đất liền. Và chúng tôi những người đang sống và chiến đấu ở đất liền hứa với các anh - những người lính hải quân rằng, chúng tôi cũng sẽ cống hiến hết mình để cùng các anh dựng xây quê hương đất nước này ngày càng giàu đẹp, văn minh hơn.

Chúc các anh sức khỏe dồi dào, niềm tin bền vững, ý chí kiên cường, hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ. Gửi đến anh những lời chúc tốt đẹp nhất và những lời nói yêu thương nhất, hỡi người chiến sĩ vĩ đại!

3. Bài viết cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân

“Biển trời của chúng ta, đảo gọi ngàn tiếng ca

Từng ngày con sóng vỗ, một màu xanh bao la

Biển trời biết mấy yêu thương, đảo là gấm vóc quê hương

Ngàn năm cha ông mở cõi, giờ đây ta quyết giữ gìn”

Đây chính là những lời ca trong bài hát “Biển đảo quê hương”, đúng như bài hát nói, biển trời, đảo chính là gấm vóc quê hương. Cha ông ta đã dựng xây, mở mang bờ cõi, và nhiệm vụ của thế hệ chúng ta chính là giữ gìn và bảo vệ chủ quyền biển đảo cho dân tộc.

Việt Nam là quốc gia ven biển nằm bên bờ Tây của Biển Đông, có địa chính trị và địa kinh tế rất quan trọng không phải bất kỳ quốc gia nào cũng có. Với bờ biển dài trên 3.260 km trải dài từ Bắc xuống Nam, đứng thứ 27 trong số 157 quốc gia ven biển, các quốc đảo và các lãnh thổ trên thế giới. Trong 63 tỉnh, thành phố của cả nước thì 28 tỉnh, thành phố có biển và gần một nửa dân số sinh sống tại các tỉnh, thành ven biển. Trong lịch sử hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc, biển đảo luôn gắn với quá trình xây dựng và phát triển của đất nước và con người Việt Nam. Việt Nam có một không gian biển rộng lớn, không chỉ là nơi cung cấp nguồn sống cho các thế hệ người Việt mà còn là nơi hình thành nên các cơ tầng văn hóa Việt và cũng là nơi lưu giữ các trầm tích văn hóa Việt tự bao đời nay.

Biển đảo đóng vai trò vô cùng quan trọng trong lịch sử phát triển dân tộc. Trong tiến trình lịch sử Việt Nam, biển đảo đóng vai trò quan trọng trong việc tạo lập không gian sinh tồn, hình thành nền văn hóa biển, thiết lập quan hệ giao thương với lân bang và xác lập chủ quyền và an ninh biển quốc gia. Biển đảo là nhà của rất nhiều ngư dân, những người phải đi mây về gió, chống chọi với bão tố. Đây cũng là nguồn lợi du lịch của những thành phố như Đà Nẵng, Nha Trang, Vũng Tàu… Với một hệ sinh thái biển đặc sắc, Việt Nam tự hào là một điểm đến kỳ thú đối với bạn bè năm châu.

Thế nhưng, hiện nay, biển đảo đang bị đe dọa nghiêm trọng. Trước tiên là từ vấn đề ô nhiễm môi trường biển. Các số liệu thống kê cho thấy, hàng năm có khoảng 70% chất thải đổ ra biển có nguồn gốc từ đất liền khi các nhà máy, xí nghiệp, khu dân cư, bệnh viện, thuốc bảo vệ thực vật…. mà lượng lớn chất thải này chưa được xử lý, thông qua hệ thống thoát nước xả thẳng ra các sông, trăm sông đổ về biển hoặc xả trực tiếp ra biển, mang theo một lượng lớn các chất bồi lắng, nhựa, hóa chất, kim loại, cặn dầu, thậm chí cả những chất phóng xạ. Tiếp theo là do ý thức của người dân khi đi tắm biển, đi tham quan, họ vô tư vứt rác, vứt chai nhựa xuống biển mà không quan tâm đến hệ sinh thái. Ngoài ra, vấn đề nghiêm trọng hơn cả đó là sự mất an ninh của biển đảo, sự đe dọa của các nước đến vấn đề chủ quyền. Ngoài kia, những người chiến sĩ hải quân nơi hải đảo xa xôi đang ngày đêm bảo vệ độc lập chủ quyền cho đất nước, cho giấc ngủ của chúng ta.

Để có thể giữ gìn, bảo vệ biển đảo cho đất nước, em nghĩ cá nhân mỗi học sinh cần phải trang bị cho bản thân những kiến thức về biển đảo, cập nhật tình hình thời sự về vấn đề môi trường, an ninh chủ quyền ở Hoàng Sa, Trường Sa. Tích cực học tập kiến thức quốc phòng, an ninh, sẵn sàng nhận và hoàn thành các nhiệm vụ quốc phòng; Tích cực tham gia các phong trào của Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, phong trào mùa hè xanh, phong trào thanh niên tình nguyện hướng đến vùng sâu, vùng xa, biên giới hải đảo. Nhà trường nên tổ chức những cuộc thi tìm hiểu về biển đảo, thông qua đó giáo dục các bạn học sinh về tình yêu quê hương, đất nước.

Mỗi cá nhân là một cánh tay góp sức vào công cuộc bảo vệ đất nước. Tình yêu quê hương không phải thứ để ép buộc, mà là tình cảm của mỗi người trong quá trình trưởng thành, phát triển. Như nhà thơ Đỗ Trung Quân từng viết:

“Thưở còn thơ ngày hai buổi đến trường

Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ”

Suy nghĩ về hình ảnh người lính biển đảo
Suy nghĩ về hình ảnh người lính biển đảo

4. Bài viết về biển đảo và chiến sĩ hải quân

“Nếu Tổ quốc đang bão giông từ biển

Có một phần máu thịt ở Hoàng Sa

Ngàn năm trước con theo cha xuống biển

Mẹ lên rừng thương nhớ mãi Trường Sa

Đất Tổ quốc khi chập chờn bóng giặc

Các con nằm thao thức phía Trường Sơn

Biển Tổ quốc chưa một ngày yên ả

Biển cần lao như áo mẹ bạc sờn”

Mỗi lần đọc bài thơ này của nhà thơ Nguyễn Việt Chiến, tôi lại thao thức về biển về Hoàng Sa – Trường Sa. Trong tôi lại hiện lên thật kiêu hãnh dáng đứng của những người lính đảo xa giữa mênh mông đại dương đang canh giữ cho quê hương yên bình giấc ngủ.

Khi sinh ra tôi đã sống trong thời bình, bom đạn chiến tranh, những ngày đói khổ dường như tôi chưa từng biết đến và trải qua. Tôi chỉ biết lịch sử, quá khứ đáng tự hào của dân tộc qua những trang sách sử, qua báo đài. Từ những trang sách ấy tôi đã lớn lên chan chứa một tinh thần biết ơn với tiền nhân, với quá khứ. Bởi nếu không có thế hệ cha anh đã ngã xuống trong biết bao nhiêu cuộc chiến vệ quốc vĩ đại thì chắc chắn tôi không có mặt trên đời. Ngày nay, dù chiến tranh đã đi qua, đất nước đã hòa bình và phát triển, nhưng biển xa vẫn canh cánh mối lo hiểm họa xâm lăng của các thế lực thù địch. Nên nhiệm vụ của tuổi trẻ, nhiệm vụ của mỗi công dân lại được đặt lên trên hết.

Và ở đó, nơi cách chúng ta hàng trăm hải lý, những chàng trai lính đảo, những con người đầy nhiệt huyết có trái tim yêu nước nhiệt thành luôn biết hi sinh và cống hiến đang ngày đêm đương đầu với sóng dữ. Họ chính là biểu tượng cao đẹp của Tổ Quốc hôm nay:

Yêu biết mấy những con người đi tới

Hai cánh tay như hai cánh bay lên

Ngực dám đón những phong ba dữ dội

Chân đạp bùn không sợ những loài sên!

Đường bờ biển nước ta dài trên 3260 km kéo dài từ Móng Cái đến mũi Cà Mau. Vươn trải ra hướng đông, ta có trên 3000 hòn đảo lớn nhỏ. Từ thuở đội hùng binh Lý Sơn mang gươm vẽ biển ta có Hoàng Sa, Trường Sa với bao đảo nổi đảo chìm. Biển như lòng mẹ bao la mang đến cho ta bao nguồn lợi thủy hải sản, nhiều cảnh quan thiên nhiên tươi đẹp. Biển chứa chan tình yêu thương vẫn ngày đêm vỗ sóng vào bờ. Khi nhắc đến đây tôi lại thoáng nhớ về kí ức cùng với ông, ông tôi cũng đã run run giọng khàn mà kể với tôi những kí ức còn sót lại mà ông biết về trận chiến ở Đảo Gạc Ma năm 1988. Đó là trận hải chiến mà ông cha ta đã dốc hết sức lực, dùng tất cả sức mạnh để đấu tranh chống kẻ thù Trung Quốc hiểm độc. Ở nơi đó các anh đã dâng hiến tuổi xuân xanh của mình vì độc lập chủ quyền của dân tộc. Các anh hi sinh nhưng trên tay vẫn ôm trọn lá cờ tổ quốc, quyết chiến một lòng một dạ. Hằng năm, những chuyến tàu vẫn đều đặn chở đoàn công tác từ đất liền ra Trường Sa. Mỗi lần đi qua Gạc Ma, những người con đất Việt không quên thả vòng hoa tưởng niệm. Các anh đã dâng hiến tuổi 20 cho Tổ quốc, nhân dân cả nước sẽ đời đời ghi nhớ công ơn của các anh. Ông tôi nhắm đôi mắt lại khẽ lâu rồi mở ra lặng buồn nhìn về phía xa xăm, và hình như tôi thấy trong ánh nhìn xa xăm ấy của ông tôi là cả một tình yêu không nói nổi nên lời: tình yêu Biển Đảo quê hương.

Nay trong thời bình, hàng trăm ngàn những người lính đã gác lại đời tư, tạm biệt những vùng quê, tạm biệt những thành phố phồn hoa đô hội để đến với biển đảo canh giấc ngủ bình yên cho nhân dân. Giữa bao nhiêu thiếu thốn và cô đơn, những người lính ấy vẫn quyết bám đảo, bám biển để bảo vệ vùng trời biển thiêng liêng mà bao liệt sĩ đã ngã xuống khi cuộc đời còn rất trẻ. Mặc dù chiến tranh tàn khốc đã thôi không trở lại, nhưng những âm mưu độc chiếm, âm mưu muốn tranh giành lãnh thổ của các nước "láng giềng" vẫn còn sôi sục đó đây. Biển vẫn ngày đêm sóng dữ chưa nguôi.

Các anh, những người lính trẻ không màng khó khăn, ngày đêm và ngày đêm chiến đấu. Các anh mang trong mình tư thế sẵn sàng, tay cầm súng, đầu mang chí lớn đối mặt với hiểm nguy nhưng can trường và vững chãi, hiên ngang giữa mênh mông biển cả. Tôi cũng chợt nhớ đến nhà văn Nguyễn Thành Long, người đã đưa bạn đọc đến với hình tượng anh thanh niên làm công tác khí tượng kiêm vật lí địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn. Mặc dù chịu nhiều gian khổ nhưng anh vẫn tích cực làm việc góp phần vào công việc lao động sản xuất và chiến đấu. Điều đó cho thấy dù có bao nhiêu chông gai, bao nhiêu khó khăn thử thách trước mắt, anh thanh niên nói chung cũng như toàn bộ thế hệ trẻ ngày nay – những người lính biển đảo cao cả đó vẫn ngày đêm rèn luyện, vẫn nung nấu ý chí, dũng khí để bảo vệ quê nhà. Đó là vẻ đẹp muôn đời của dân tộc Việt Nam, một dân tộc:

Đứng vững chãi bốn ngàn năm sừng sững

Lưng đeo gươm hay mềm mại bút hoa.

Trong và thực sáng hai bờ suy tưởng

Sống hiên ngang và nhân ái chan hoà.

(Huy Cận)

Tôi, dù mang trong mình lòng ngưỡng mộ biết ơn nhưng như thế vẫn là chưa đủ, tôi vẫn khao khát được một lần mang trên vai bộ quân phục của những người lính hải đảo, sẽ hành quân trên vùng biển đảo xa xôi đó. Vâng! Khi tổ quốc cần, ta phải biết hi sinh.

5. Bài dự thi biển đảo Việt Nam - viết về người lính đảo

Từ thuở bé thơ, tôi đã thần tượng về những người lính bộ đội Cụ Hồ qua lời kể, qua những bài học lịch sử các thầy cô dạy. Lớn chút nữa, tôi dần hiểu thêm cuộc sống gian khổ, sẵn sàng hy sinh vì hòa bình, tự do, độc lập của đất nước. Và giờ, tôi tự hào trở thành một người lính trong thời bình, một người chiến sĩ cảnh sát biển.

Trong mọi hoàn cảnh, từ sâu thẳm trong tim, chúng tôi tự nhủ can trường, luôn chắc tay súng, trung thành vô hạn với Đảng, với Tổ quốc và nhân dân, một lòng phục vụ đất nước xứng danh "Bộ đội Cụ Hồ - Cảnh sát biển Việt Nam".

Chúng tôi biết rằng để giữ được lời hứa đó, có thể sẽ phải đổi bằng chính thân thể, mạng sống của mình. Không ai biết điều gì sẽ xảy ra khi phải đối mặt với những cơn sóng dữ. Cũng không ai dám chắc các tình huống xảy ra có giống như những gì người lính được đào tạo để đối mặt hay không. Nhưng tất cả đều chắc chắn một điều là luôn tận tụy, nêu cao phẩm chất cách mạng, sẵn sàng vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ.

Thật xúc động khi nhắc đến đại úy Phạm Văn Huy, nhân viên Phòng Trinh sát thuộc Bộ Tư lệnh Vùng Cảnh sát biển 1, đã hy sinh khi làm nhiệm vụ chống buôn lậu và gian lận trên biển. Sự hy sinh của anh đã góp phần làm tỏa sáng hình ảnh cao đẹp về phẩm chất "Bộ đội Cụ Hồ - Cảnh sát biển Việt Nam" trên mặt trận đấu tranh chống tội phạm trên biển, vì sự bình yên của đất nước.

Chiến tranh đã qua đi, đất nước ta ngày càng giàu đẹp hơn nhưng với chúng tôi không bao giờ lơ là nhiệm vụ. Lòng nhiệt huyết, niềm tự hào được canh giữ biển cả, bảo vệ ngư dân, giữ bình yên cho vùng trời, vùng biển của Tổ quốc thì không bao giờ thay đổi. Trong môi trường đấu tranh với tội phạm, đối diện với cái xấu và cái ác ngoài xã hội, người lính cảnh sát biển phải đối mặt với muôn vàn cám dỗ. Với trí tuệ, bản lĩnh và lòng trung thành với Đảng, với nhân dân, chúng tôi căn dặn nhau cố gắng vượt qua sự cám dỗ vật chất tầm thường ấy.

Còn nhiều lắm những khó khăn, thách thức trên những vùng biển xa xôi đang phải đối mặt. Tại các vùng biển thân yêu, những trận cuồng phong của biển cả đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều cán bộ chiến sĩ khi làm nhiệm vụ cứu hộ giúp ngư dân. Những câu chuyện được kể lại khiến người ta kinh ngạc về sức chịu đựng, tình đồng chí, đồng đội, khi người lính nhường nhịn từng miếng lương khô, từng ca nước ngọt cuối cùng cho người ở lại trước khi thanh thản đi vào cõi vĩnh hằng. Chiến tranh đã lùi xa nhưng máu của người lính vẫn tiếp tục đổ xuống vì Tổ quốc và nhân dân. Nhiệm vụ của người lính không chỉ là trực tiếp cầm súng, mà còn là sự chuẩn bị, sẵn sàng trước mọi tình huống xảy ra với chính mình.

Đổ mồ hôi trên thao trường, không chỉ để bớt đổ máu trên chiến trường, mà còn để bảo đảm sẵn sàng bảo vệ sự bình yên cho Tổ quốc. Chúng tôi luôn tâm nguyện "Âm thầm nhưng anh dũng, đầy bản lĩnh nhưng cũng rất nhiệt thành".

Biển đã có bao năm? Không ai biết! Tình yêu biển có từ khi nào? Không ai biết! Chỉ biết rằng, bảo vệ sự bình yên của biển cả Việt Nam là sự sống còn. Nơi đầu sóng, ngọn gió, nơi biên giới xa xôi, bao hiểm nguy luôn rập rình. Nhưng biển là quê hương, nơi đó luôn có mặt chúng tôi.

Ai cũng nói: "Biển buổi chiều đẹp lắm" nhưng với riêng tôi, mỗi buổi chiều ngắm biển lại nhớ đến gia đình, nhớ đến người thân yêu. Ấy thế mà khi về đất liền, không thấy biển, tôi lại cồn cào nhớ hoàng hôn ở Trường Sa, nhà giàn; nhớ những rạn san hô, nhớ vị mặn chát của những con sóng bạc đầu.

Máu, nước mắt, mồ hôi đã hòa cùng vị mặn của biển tạo thành một dòng chảy không bao giờ nghỉ ôm lấy quê hương, đất nước này. Biển là tâm hồn, là quê hương, nguồn sống của người lính. Những hôm biển động, tôi càng thương đồng đội thay nhau trực gác trên những con tàu thân yêu. Mắt các anh hằng đêm vẫn sáng, bàn tay chai sạm, màu da anh rám nắng. Máu các anh cũng đã đổ, tuổi thanh xuân đổi bằng sự bình yên cho quê hương mình.

Những thanh niên can trường chúng tôi là như vậy đó, luôn tràn đầy niềm tin sắt đá, ý chí mãnh liệt. Câu hát "Đừng hỏi Tổ quốc đã làm gì cho ta mà hãy hỏi ta đã làm gì cho Tổ quốc hôm nay..." cứ thôi thúc chúng tôi lên đường làm nhiệm vụ.

Và những người lính biển chúng tôi ở mọi miền đất nước, người trước người sau không ai bảo ai tề tựu giữa biển khơi để nắm chắc tay nhau, cùng chung lý tưởng bảo vệ bờ cõi biên cương, giữ bình yên cho Tổ quốc... Sóng gió cuộc đời, sóng gió biển khơi, những người lính qua bao năm vẫn sừng sững, hiên ngang giữa biển, trời canh giữ quê hương.

Trên đây là những Bài cảm nghĩ về biển đảo tổ quốc và người chiến sỹ hải quân 2024 hay nhất. Mời các bạn tham khảo thêm tại mục giáo dục đào tạo trong mục biểu mẫu.

Đánh giá bài viết
44 36.851
0 Bình luận
Sắp xếp theo