(Siêu hay) Chia sẻ với bạn về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô,...
(Siêu hay) Chia sẻ với bạn về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô,... dựa vào gợi ý là nội dung câu hỏi 1 trang 16 SGK Tiếng Việt 5 CTST tập 1 phần Nói và nghe thuộc Bài 2: Kể về một kỉ niệm đáng nhớ. Sau đây là Top 6 bài văn Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô ngắn gọn, hay đặc sắc, cảm động nhất. Mời các bạn cùng tham khảo.
Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô
- Gợi ý kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô
- 1. Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân số 1
- 2. Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người bạn thân số 2
- 3. Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân số 3
- 4. Viết bài văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người bạn thân số 4
- 5. Kể về một kỉ niệm với thầy cô giáo mà em nhớ mãi ngắn nhất số 5
- 6. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với thầy giáo hoặc cô giáo số 6
Gợi ý kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô
Chia sẻ với bạn về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bè, thầy cô,... dựa vào gợi ý:
a. Em nhớ lại kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân hoặc bạn bẻ, thầy cô,... và chia sẻ.
b. Em chia sẻ dựa vào gợi ý:
- Đó là kỉ niệm gì?
- Kỉ niệm đó diễn ra vào thời gian nào? Hoàn cảnh ra sao?
- Diễn biến của kỉ niệm.
- Cảm xúc của em.
1. Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người thân số 1
Với tôi, kỉ niệm đáng nhớ với người thân là một lần được đi chợ phiên với bà nội.
Những ngày giáp Tết, quê tôi thường mở chợ phiên. Chợ trên huyện nên to lắm. Sáng hôm đó, khi chú gà trống xuống chuồng, vỗ cánh phành phạch rồi cất lên tiếng gáy khàn khàn... bà tôi đã đánh thức tôi dậy. Mắt nhắm, mắt mở bước xuống giường tôi thấy trời đất vẫn còn tờ mờ tối. Lần đầu tiên, tôi dậy sớm hơn ông mặt trời. Sau khi chuẩn bị xong xuôi, hai bà cháu lên đường. Tôi cứ ngỡ chỉ có tôi và bà dậy sớm nhưng từ bao giờ các bà các bác cũng đã í ới gọi nhau đến chợ phiên làm cho con đường đến chợ vui nhộn như ngày hội lớn. Bước chân vào chợ, tôi có cảm giác như lạc vào một xứ sở mới lạ. Hàng hoá xếp nhiều vô kể, nhiều loại nhìn thật lạ mắt. Bà dẫn tôi vào khu hàng bán các loại gia súc. Đây là nơi ồn ào và náo nhiệt nhất. Tiếng ủn ỉn của mấy anh heo bị nhốt trong chuồng. Mấy chị gà nhảy dựng lên bên trong những lồng tre. Những cô ngan, cô vịt nằm dài trên mặt đất... Qua hàng gia súc bà đưa tôi đến những quầy hàng khác: quầy bán rau, bán bánh kẹo, hoa quả và quầy bán quần áo. Có mấy cô bé đang thử những chiếc áo mới. Lần đầu tiên, tôi thấy những chiếc áo điệu đà ấy duyên dáng đến thế. Bà cũng mua cho tôi một chiếc để mặc Tết. Chợ tết mỗi lúc một đông. Hai bà cháu đã mua được bao nhiêu thứ và tôi cũng đã được ngắm nghía thỏa thích. Chợt tôi không thấy bà đâu cả. Trong biển người tôi vừa chạy, vừa gọi to “Bà ơi... Bà ơi. Một lúc vẫn không thấy bà, tôi bắt đầu lo sợ, nước mắt cứ chực trào ra. Chưa bao giờ tôi thấy mình yếu đuối đến thế. Tôi đứng đó lo lắng, nếu không tìm được bà tôi sẽ không thể về nhà, không được gặp lại ông, gặp lại bố mẹ nữa... Đang lúc tuyệt vọng nhất thỉ bỗng tôi nghe thấy giọng nói quen thuộc của bà. Bà cũng đang lo lắng tìm tôi, dáo dác hỏi thăm mọi người. Vui quá, tôi chạy đến bên bà: Bà ôm tôi vào lòng mà khóc. Có lẽ bà cũng sợ như tôi vậy. Đứa trẻ vừa rồi cũng đã tìm thấy mẹ. Cảm giác tìm được người thân thật hạnh phúc biết bao. Tự nhiên tôi thấy mình nữ tính hơn thường ngảy, biết lo sợ vẩn vơ, đặc biệt là khéo tưởng tượng nữa.
Trong kí ức của tôi, chợ phiên mãi là kỉ niệm, là nơi đã ghi dấu một kí ức tuổi thơ của tôi.
- Viết đoạn văn kể lại một kỉ niệm của em với một người thân trong gia đình
- Viết đoạn văn kể về một kỉ niệm khó quên với người thân của em
- Tả mẹ chăm sóc em khi bị ốm
- Kể một việc bố mẹ đã làm để chăm sóc em
- Bài văn mẫu kể về mẹ siêu hay
- Kể về một kỉ niệm đáng nhớ
2. Kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người bạn thân số 2
Trong đời, ai cũng từng có một lần mắc lỗi. Tôi cũng phạm phải một lỗi lầm khiến tôi day dứt mãi với một trong những người bạn thân nhất của mình.
Tôi và Nam là đôi bạn thân từ nhỏ, khi mà hai đứa mới học mầm non. Khi bước vào Tiểu học, tôi là đứa duy nhất trong xóm học ở ngoại thành, còn những bạn khác thì đều học ở trường Tiểu học Ngọc Sơn, trong đó có Nam. Bước vào năm học mới, ai cũng bận rộn hẳn lên, tôi và Nam không còn thời gian mà gặp nhau như hồi mầm non nữa.
Một hôm, cô giáo yêu cầu chúng tôi hãy viết một đoạn văn tả cảnh một bãi biển. Hôm đó, tôi ngồi cắn bút mãi mà chẳng nghĩ ra được câu nào bởi vì từ trước tới giờ, tuy là lớp trưởng nhưng tôi vẫn luôn học kém môn văn cho nên mỗi khi làm bài, tôi lại phải nghĩ nát óc mới “nặn” ra nổi một câu. Ngồi nghĩ cả buổi chiều mà tôi chẳng viết nổi một từ, bỗng một ý nghĩ lóe lên trong đầu tôi: “Hay là mình nhờ Nam giúp? Văn là môn “tủ” của cậu ấy mà!”. Nghĩ vậy, tôi chạy vụt sang nhà Nam, vừa đến cổng nhà bạn, tôi đang định bấm chuông thì nghe thấy tiếng nói của mẹ Nam:
- Thương đó à? Vào đây chơi đi cháu.
Tôi đẩy nhẹ chiếc cổng bằng sắt, bước vào sân. Đột nhiên, một cái bóng lao tới, tôi định thần nhìn rõ, chú chó Alaska của Nam có tên gọi là Rex, chú chó mà thường cùng chúng tôi tham gia những chuyến thám hiểm hồi trước, chú cọ cái đầu vào chân tôi và dẫn tôi vào nhà. Dù đã lâu tôi không đến nhà bạn chơi nhưng căn nhà trông vẫn vậy. Thấy tôi, mẹ Nam nói:
- Cháu đợi nhé, bạn Nam sẽ xuống ngay.
- Vâng ạ! - Tôi đáp.
Một lát sau, Nam bước xuống. Trông cậu ấy cao hẳn lên khi vào cấp 1. Thấy tôi, Nam như rất bất ngờ:
- Ô, Thương đó à, lâu lắm mới thấy cậu đến chơi. Mình cũng đang định qua nhà cậu. Có chuyện này, mình muốn nói với cậu.
Mải lo cho bài văn, tôi không thực sự chú ý đến câu nói của Nam, chỉ giục cậu ấy:
- Ừ, vào học rồi nên tớ cũng bận. Thôi, có chuyện gì nói sau, giờ cậu giúp mình bài văn này đã, mai mình phải nộp rồi.
Mẹ Nam bước vào với đĩa trái cây trên tay, nói:
- Hai đứa học đi, bác sẽ nói với mẹ Thương để cháu ở lại, nhé!
- Vâng ạ!
Phòng đọc sách của nhà bạn thật là rộng. Đối diện với tủ sách là góc học tập ngăn nắp. Đang nhâm nhi đĩa trái cây ngon tuyệt, tôi chợt nhìn thấy một cuốn sổ màu đen nằm trên mặt bàn. Tò mò, tôi cầm lên. Ngó quanh, Nam đã đi lấy sách vở, tôi bèn mở ra đọc. Khi mở trang đầu tiên, tôi nhìn thấy dòng chữ “ Những tâm sự về cuộc sống của tôi” Là nhật kí của cậu ấy. Tôi cứ phân vân không biết có nên đọc hay không nhưng vì nghĩ rằng chúng tôi là bạn thân mà cậu ấy thì đã đi ra ngoài rồi nên chắc là đọc một chút cũng không sao. Nghĩ vậy, tôi bèn hồi hộp đọc ngay trang thứ hai:
“Ngày 27 tháng 9 năm 2011
Hôm nay thật là trời lại mưa và bố mình đi công tác xa chưa về nên mình không được đi ăn kem, nhưng nếu đi thì chắc chắn mình sẽ rủ Thương -người bạn thân nhất của mình.”
Không hiểu sao, cuốn nhật kí ấy cuốn hút tôi như có một ma thuật vậy, tôi bèn mở trang tiếp theo:
“Ngày 28 tháng 9 năm 2011
Chán thật, hôm nay trời vẫn mưa nhưng điều mà làm cho mình buồn hơn cả là hôm nay bố mẹ lại cãi nhau mà mình lại không biết vì sao, cầu mong mai trời sẽ tạnh mưa và mình sẽ được đi ăn kem.”
Bỗng nhiên, tôi giật bắn mình vì Nam đang đứng ngay trước mặt. Tôi có thể thấy được sự giận dữ trên mặt bạn mình. Cậu ấy hét lên:
Sao cậu lại có thể làm như vậy.
Tôi hoảng sợ, run rẩy đánh rơi luôn cuốn nhật ký trên tay. Luống cuống, tôi chỉ biết lắp bắp:
- Mình… mình…
Rồi hấp tấp rời khỏi nhà cậu ấy. Khi đã về nhà, tôi mới định thần và tự hỏi bản thân rằng vì sao tôi lại không thể kìm nén sự tò mò như vậy? Cả đêm, tôi cứ trằn trọc không ngủ được, những câu hỏi cứ liên tục hiện ra trong tâm trí tôi: “Mình có nên xin lỗi cậu ấy hay không ?”, “Nếu mình xin lỗi thì bạn sẽ còn chơi với mình nữa không?”
Hôm sau, tôi đến trường như mọi ngày và nộp bài văn dở tệ mà tối qua tôi đã làm một mình cho cô, nhưng may mắn thay, hôm đó, cô chưa thu bài. Khi tiếng trống vang lên báo hiệu sự kết thúc của một buổi học tôi về nhà mà trong lòng không yên, tôi cứ nghĩ về tối hôm qua, muốn sang nhà xin lỗi Nam. Tuy nhiên, khi bước vào phòng tôi thấy một bức thư. Sau khi đọc xong thư, tôi ngỡ ngàng! Là Nam, cậu viết thư để xin lỗi vì tối qua đã mất bình tĩnh để rồi nặng lời với tôi như vậy và để thông báo rằng sáng nay, gia đình cậu sẽ lên máy bay để sang định cư tại Canada. Hôm qua, cậu ấy định nói cho tôi biết mà chưa kịp. Tôi vội chạy qua nhà Nam nhưng căn nhà đã đóng kín cửa. Ôi, đáng ra tôi mới phải là người xin lỗi vậy mà giờ đây, tôi đã không có cơ hội để gặp lại Nam nữa. Có lẽ cuộc sống của Nam tại nơi ở mới có nhiều bận rộn nên từ đó tới nay, tôi và Nam vẫn chưa liên lạc được với nhau.
Và tôi chỉ ước rằng mình có thể quay ngược thời gian để có thể sửa lại lỗi lầm của tuổi ấu thơ.
3. Kể về một kỉ niệm sâu sắc của em với người bạn thân số 3
Tôi có một người bạn đã chơi với nhau từ thời ấu thơ đó là Phương, chúng tôi lớn lên cùng nhau, chơi đùa, học tập với nhau và đã trải qua biết bao kỉ niệm vui buồn của tuổi thơ, có một kỉ niệm giữa tôi và Phương khiến tôi không bao giờ quên đó là kỉ niệm về một lần tôi bị ngã xe.
Tôi còn nhớ khi ấy chúng tôi mới là học sinh lớp 3, hai đứa học cùng lớp lại gần nhà nên thường rủ nhau đi học mỗi ngày, hôm ấy như mọi ngày Phương đến nhà và rủ tôi đi học, chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đang đi trên đường bỗng có một chiếc xe máy đi rất ẩu vừa nhanh lại lạng lách đánh võng, tôi và Phương đã đi sát và lề đường để tránh xa thế nhưng chiếc xe vẫn va vào xe của tôi khiến tôi mất tay lái, loạng choạng rồi cả xe lẫn người nằm xoài trên đường. Ngay lúc đó chiếc xe lại lao nhanh chạy đi mà không thèm ngoảnh lại nhìn, tôi ngã quả đó vừa đau lại vừa tức, khi ấy Phương đã nhanh chóng tiến tới đỡ tôi vào lề đường ngồi rồi dựng xe lên giúp tôi. Phương tỏ ra rất lo lắng, phủi bụi quần áo cho tôi rồi cẩn thận nhìn ngó xem tôi có bị đau chỗ nào không, Phương thấy tôi bị đau liền đem xe gửi vào nhà bên đường rồi đèo tôi tới trường học, trên đường đi cậu ấy liên tục hỏi tôi "cậu có đau lắm không?", rồi cứ bắt tôi vào phòng y tế. Sự quan tâm ân cần của Phương khiến tôi rất xúc động, cậu ấy rất biết quan tâm và an ủi người khác, lại biết hy sinh vì người bạn của mình, tôi cứ nhìn cậu ấy mà thầm cảm ơn vì mình có một người bạn tốt như vậy.
Mỗi lần nhớ về kỉ niệm đó tôi lại cảm thấy Phương là một người bạn thật hiếm có, kỉ niệm đó đã giúp tôi hiểu hơn về người bạn của mình để từ đó biết yêu quý, trân trọng người bạn đó và gìn giữ tình bạn đẹp của chúng tôi.
4. Viết bài văn kể về một kỉ niệm đáng nhớ của em với người bạn thân số 4
5. Kể về một kỉ niệm với thầy cô giáo mà em nhớ mãi ngắn nhất số 5
Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó quên trong đời. Và kỷ niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.
Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Năm em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có. Cô giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất quan tâm đến học sinh chúng em. Hai ngày liền không thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên gia đình rất nhiều và mong muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của lớp, nếu nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô mong muốn em học tập để có một tương lai tốt đẹp và có cơ hội để giúp đỡ gia đình. Lúc đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thông báo trường hợp của em lên nhà trường và địa phương để xem xét cho em được đi học mà không phải đóng học phí. Em mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiếp tục tới trường. Con đường tới trường dường như đẹp hơn mỗi ngày. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành thêm thời gian để giảng lại cho em những bài cũ mà em nghỉ tuần trước đó. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó.
Đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để trở thành một giáo viên giỏi giang, tận tụy với nghề như cô.
6. Kể lại một kỉ niệm sâu sắc giữa em với thầy giáo hoặc cô giáo số 6
Trong những năm tháng học tập dưới ngôi trường tiểu học Đoàn Thị Điểm, em đã có cho mình những kỉ niệm dấu yêu và đáng nhớ suốt đời. Đó là trải nghiệm về bài học đầu đời quý giá mà cô giáo dạy Tiếng Việt lớp 1 - cô Minh Ngọc đã truyền dạy cho em.
Năm đó khi tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc rất nhanh, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có thể đọc theo vanh vách. Nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút tay phải. Nhưng cứ khi nào không có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát em viết và từng nói em có thể sử dụng tay trái để viết cũng được, miễn là em thấy thuận tiện hơn, hãy hát huy khả năng đặc biệt của mình và biến nó thành điểm đặc trưng, điểm mạnh riêng của mình. Bước vào học kì hai, chúng em tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thế em đã nghe lời cô và thử viết bằng tay trái.
Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt đầu nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: "Hôm nay cô muốn nhận xét về một bạn có cách viết chữ rất đặc biệt trong lớp mình." Một vài bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, hoảng hốt vì sợ cô chê trách và bàn tay vò trang vở vừa viết. "Cô muốn nhận xét về bạn Oanh, cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn rất nhiều bạn." - Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy rất bất ngờ và vô cùng tự hào.
Từ đó, em kiên trì luyện viết bằng tay trái. Lên lớp 2, em đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em không còn được học cô nữa, nhưng những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em. Cô khiến em nhận ra: "Hãy cứ tự tin phát huy điểm mạnh của bản thân, không cần phải bắt chiếc một ai cả, chúng ta ai cũng đặc biệt theo cách riêng của mình."
Mời các em học sinh truy cập group Bạn Đã Học Bài Chưa? để đặt câu hỏi và chia sẻ những kiến thức học tập chất lượng nhé. Group là cơ hội để các bạn học sinh trên mọi miền đất nước cùng giao lưu, trao đổi học tập, kết bạn, hướng dẫn nhau kinh nghiệm học,...
Mời bạn đọc tham khảo thêm các bài viết hữu ích khác trong chuyên mục Tiếng Việt 5 Chân trời sáng tạo - Lớp 5 góc Học tập trên trang Hoatieu.vn nhé.
- Chia sẻ:Lanh Lảnh Lót
- Ngày:
- Tham vấn:Nguyễn Thị Hải Yến
Tham khảo thêm
(Mẫu chuẩn) Chọn hai từ đồng nghĩa tìm được ở bài tập 3. Đặt câu với mỗi từ đã chọn
(Chuẩn) Tìm 2-3 từ đồng nghĩa với mỗi từ sau: trẻ thơ, gắn bó, yêu mến
(Cực hay) Ghi lại 1-2 hình ảnh em thích trong bài Chiều dưới chân núi và lí do em thích mỗi hình ảnh đó
So sánh giống nhau và khác nhau giữa tản văn và tuỳ bút
Có thể bạn cần
Top 8 mẫu phân tích khổ cuối bài Tràng giang hay chọn lọc
Hướng dẫn khai Phiếu đảng viên (mẫu 2-HSĐV)
Mẫu Bài thu hoạch nghị quyết trung ương 4 khóa 12 cho Đảng viên
Biên bản họp chi bộ đề nghị kết nạp Đảng viên
Top 4 mẫu Cảm nhận bài thơ Sóng hay chọn lọc
Thực hành theo hướng dẫn để tạo ra 02 sản phẩm hỗ trợ việc giảng dạy môn Toán cấp tiểu học
Bài thu hoạch bồi dưỡng thường xuyên module GVMN 3 năm 2024 mới cập nhật
Bộ tranh thiếu nhi về chào mừng Đại hội Đoàn 2024
Công văn xin hủy tờ khai Thuế GTGT do kê khai sai 2024
Suy nghĩ về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến
Tờ khai thuế thu nhập cá nhân Mẫu 05/KK-TNCN, 05-DK-TCT 2024
Mẫu nhận xét các môn học theo Thông tư 22, Thông tư 27
Bài viết hay Tiếng Việt 5 Chân trời sáng tạo
(Siêu hay) Đoạn văn tả đặc điểm nổi bật của một cảnh đẹp ở quê hương có hình ảnh so sánh hoặc nhân hoá
Viết bài văn kể lại câu chuyện Sự tích cây thì là với những chi tiết sáng tạo
Đóng vai hướng dẫn viên, giới thiệu về làng nghề đã tìm hiểu
Viết đoạn văn từ 4 đến 5 câu nói về một việc em hoặc bạn bè đã làm để giúp đỡ người khác
Đặt 1-2 câu có đại từ xưng hô, nghi vấn, thay thế
Kể lại câu chuyện bằng lời của một nhân vật trong câu chuyện lớp 5