(Siêu hay) Viết bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em lớp 4

(Siêu hay) Viết bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em lớp 4 gồm Top 5 bài văn mẫu thuật lại một tiết học đáng nhớ đối với em lớp 4 ngắn gọn, hay ấn tượng, giúp các em học sinh tham khảo để viết cho mình bài văn đạt điểm cao.

Đề 1: Viết bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em. (Đánh giá giữa học kì 1 - Tiết 6, 7 trang 75 SGK Tiếng Việt lớp 4 tập 1 Kết nối tri thức).

Thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em
Thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em

Dàn ý bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em

1. Mở bài

- Giới thiệu về tiết học đáng nhớ đối với em: Học bài gì? Cảm nhận thế nào về không khí buổi học?

2. Thân bài

* Miêu tả lớp trước khi vào tiết học:

- Thầy cô giáo bước vào lớp.

- Học sinh chào thầy cô.

- Quá trình thầy cô giới thiệu bài học.

* Miêu tả các hình ảnh trong khi học:

- Lớp học tập theo nhóm.

- Các bạn học sinh thi đua học tập.

- Thầy cô giảng vang vọng, ghi những dòng phấn trắng nắn nót.

- Các học sinh liên tưởng đến hình ảnh được nhắc đến trong bài học.

- Các hình ảnh khác trong lớp và ngoài sân.

* Miêu tả hình ảnh kết thúc tiết học:

- Các bạn học sinh tổng kết nội dung bài qua sơ đồ tư duy.

- Thầy cô tổ chức trò chơi rồi giao nhiệm vụ về nhà.

3. Kết bài

- Nêu cảm nghĩ về tiết học.

1. Viết bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em lớp 4 ngắn nhất

Mỗi giờ học đối với em đều là những giờ học bổ ích và lý thú. Nhưng chỉ có một giờ học mà để lại cho em nhiều dấu ấn đáng nhớ nhất. Đó là tiết học lịch sử.

Học tiết học này em đã được biết thêm nhiều về lòng yêu nước, tinh thần đấu tranh chống giặc ngoại xâm của cha ông ta. Trong thời kì chiến tranh khói lửa, đã không biết bao nhiêu cha ông ta đã đổ mồ hôi, nước mắt cà xương máu mới giành được độc lập như ngày hôm nay. Cô giáo đã cho chúng em được xem những thước phim về cuộc chiến tranh chống Pháp ác liệt vô cùng - đó là trận Điện Biên Phủ.

Qua giờ học em càng thêm yêu quê hương, đất nước.Và em sẽ cố gắng học tập để xây dựng đất nước không phụ lòng, công lao của cha ông ta.

2. Viết bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em lớp 4 hay nhất

Thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em lớp 4
Thuật lại một giờ học đáng nhớ đối với em lớp 4

Trong những buổi học của tuần trước, em thấy buổi học ngày đầu tuần là thích thú hơn cả. Cho đến tận bây giờ, em vẫn còn nhớ rất rõ buổi học sôi động và hào hứng ấy.

Hôm ấy bầu trời trong xanh, khí trời se se lạnh. Cô giáo bước vào lớp với nụ cười thật tươi. Bài học đầu tiên cô dành cho chúng em là bài học đạo đức có chủ đề “Giúp đỡ các chú công an làm nhiệm vụ”. Em rất khâm phục chú bé Nguyễn trong câu chuyện “Khách không mời mà đến”. Qua câu chuyện này em thấy rằng: Nhiệm vụ bảo vệ an ninh trật tự trong xã hội là nhiệm vụ của mọi công dân, đặc biệt là lứa tuổi thiếu nhi, học sinh cũng góp một phần không nhỏ.

Tiết học tiếp theo là giờ tập đọc với bài thơ “Hoa hồng Bun-ga-ri”. Một bạn được đứng lên đọc một đoạn thơ. Cô giáo lắng nghe và góp ý cho từng bạn về cách đọc sao cho thật trôi chảy. Phần trả lời câu hỏi mới là phần thú vị nhất. Bạn nào cũng hào hứng giơ tay muốn được cô ưu ái cho phần trả lời. Có những bạn đưa ra những câu trả lời thật ngây ngô và hồn nhiên, nhưng đã mang lại tiếng cười sảng khoái cho cả lớp. Qua bài thơ em đã biết thêm một điều: Hoa hồng tuy mỏng manh, yếu ớt, nhưng ở đất nước Bun-ga-ri nó rất kiên cường, không khuất phục trước quân giặc.

Sau giờ ra chơi vui nhộn, chúng em trở lại lớp học với tâm trạng chờ đợi tiết lịch sử. Bài ôn tập "Chín năm kháng chiến bảo vệ đất nước" đã cho chúng em thấy được tinh thần chiến đấu quật cường và sự hy sinh gian khổ của các chiến sĩ cách mạng. Qua đó chúng em càng thêm yêu và kính phục những chú bộ đội cụ Hồ - những người đã mang lại hòa bình, độc lập cho đất nước.

Tiếng chuông reo vang, buổi học kết thúc trong sự tiếc nuối của các thành viên trong lớp. Em mong sao có thật nhiều buổi học như ngày thứ hai này. Đó là buổi học sôi động, vui vẻ và mang lại cho chúng em nhiều bài học ý nghĩa.

3. Viết bài văn thuật lại một tiết học đáng nhớ đối với em lớp 4 đặc sắc nhất

Tiết học của ngày đầu tuần lại đến. Buổi học này để lại cho em nhiều ấn tượng sâu sắc.

Hôm ấy là một buổi sáng mùa xuân, tiết trời ấm áp. Nắng ban mai rải nhẹ những tia nắng vàng óng á xuống cành cây, kẽ lá. Mọi vật như bừng tỉnh giấc. Em tung tăng cắp sách đến trường. Vẫn như thường ngày, chúng em nhanh chóng truy bài lẫn nhau. Đúng bảy giờ, tiếng trống trường quen thuộc lại vang lên. Chúng em xếp hàng ngay ngắn trước sân trường để làm lễ chào cờ.

Khi toàn trường đã ổn định, tiếng thầy tổng phụ trách vang lên: "Nghiêm! Chào cờ! Chào". Tất cả thầy cô và học sinh đặt tay lên góc trán, ánh mắt dồn về lá quốc kì đang tung bay trên cao. Không khí trở nên trang trọng và thiêng liêng hơn bao giờ hết. Khi chào cờ, toàn thể thầy cô giáo và học sinh trong trường cùng cất tiếng hát Quốc ca. Lời bài hát với giai điệu hào hùng vang lên to, dõng dạc khắp sân trường, gợi nhắc về quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam ta. Đồng thời cũng nhắc nhở mỗi học sinh chúng em khắc ghi công lao, biết ơn những người anh hùng đã ngã xuống trên mảnh đất quê hương để hôm nay, chúng em được sống trong hòa bình, được học tập, vui chơi. Tiếp đến là khúc hát Đội ca rộn ràng, vui tươi, tiếp thêm năng lượng để chúng em phấn đấu học tập cho tuần mới. Kết thúc Đội ca, thầy tổng phụ trách lên khán đài và đọc nhận xét tình hình học tập, nền nếp của cả trường trong tuần vừa qua. Thầy khen ngợi các lớp thực hiện tốt và phê bình những cá nhân, tập thể còn mắc khuyết điểm.

Có lẽ không chỉ em mà tất cả các bạn học sinh đều cảm thấy chào cờ là tiết học bổ ích, dạy dỗ và nhắc nhở mỗi người phải biết tự có trách nhiệm với chính bản thân và tập thể của mình.

4. Viết bài văn thuật lại một giờ học đáng nhớ lớp 4 điểm cao

Chắc hẳn ai cũng có những buổi học vui nhộn với thầy cô và bạn bè. Đó cũng là quãng thời gian đáng nhớ nhất của một thời cắp sách tới trường. Riêng tôi, tôi nhớ nhất giờ dạy Văn của cô Hằng – cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Hôm đó là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo. Vừa hết giờ truy bài, cô Hằng bước vào lớp trong bộ đồng phục của nhà trường. Cô mặc một bộ vest tím trông rất lịch sử và trang nhã. Lúc nào cũng vậy, trong mắt tôi, cô Hằng luôn thật xinh đẹp trong bộ quần áo ấy. Hôm nay, chẳng hiểu sao, lớp tôi tự dưng im phăng phắc. Mọi ngày, mỗi khi cô bước vào lớp lại có tiếng nói, cười của bọn con gái hay tiếng lộc cộc nghịch ngợm của cánh con trai. Nhưng sao hôm nay lớp im lặng kì lạ. Tôi thấy dường như mất đi cái gì đó vui nhộn, sôi động của toàn thể “thần dân” 4E chúng tôi.

Nhận ra điều đó, cô Hằng liềm ngâm ngay một bài thơ trước lớp. Cả lớp tôi hưởng ứng nhiệt liệt. Cô từ từ ngâm thơ cho chúng tôi nghe:

Sáng mùa đông lạnh lẽo

Cô giáo đứng bên ngoài

Không còn nghe tiếng nói

Như mọi khi nữa rồi.

Rồi cô dừng lại, lấy một hơi và tiếp tục:

Cô bước chân vào lớp

Chỉ nghe tiếng cầm cập

Tiếng nói, tiếng cười đâu?

Chạy đi chơi cả rồi.

Cả lớp tôi cười phá lên. Không khí lớp sôi nổi trở lại. Cô bắt đầu tiết học bằng kiểm tra bài cũ. Thấy các bạn đạt nhiều điểm 9, 10, cô rất vui. Cô cười thật tươi nhìn chúng tôi. Nụ cười rạng ngời tỏa sáng gương mặt cô.

Hôm nay, lớp tôi học bài thơ Gặt chữ trên non. Cô hương dẫn chúng tôi đọc bài. Cô đọc trước một lượt cho chúng tôi nghe. Chao ôi, giọng đọc của cô mới truyền cảm làm sao. Cô chuyển sang phần tiếp theo – tìm hiểu bài. Cô lần lượt hỏi những câu hỏi trong sách giáo khoa. Câu hỏi nào khó, cô gợi ý cho chúng tôi trả lời.

Qua bài giảng của cô, hình ảnh các bạn học sinh vùng cao nghị lực vượt khó để đến trường đã in sâu vào tâm trí em. Trên con đường đến trường ấy, dù có xa xôi, trắc trở, có khó khăn gì đi nữa các bạn cũng vượt qua bởi lẽ có con chữ mới có thể giúp các bạn nhỏ thoát ra khỏi cảnh nghèo khó, thiếu thốn trên vùng cao.

Buổi học đó để lại trong tôi nhiều suy nghĩ. Tôi cảm thấy bản thân thật may mắn, biết ơn cha mẹ vì đã vất vả lao động để tôi có cơ hội được đến trường học tập, vui chơi. Và tôi tự nhủ với bản thân phải cố gắng chăm chỉ học tập hơn nữa để báo đáp cha mẹ.

5. Kể về một tiết học đáng nhớ cảm động nhất

Thời gian như một bản nhạc không lời lặng lẽ. Nó đến rồi đi để lại trong ta những kí ức, những kỉ niệm mãi không nguôi. Nó cũng để lại trong tôi một khoảng trống, một nỗi niềm mà chẳng ai có thể lấp đầy. Tôi vẫn còn nhớ như in kỉ niệm đó - kỉ niệm về một tiết học văn. Tôi như đang trong một giấc mơ trở về năm ấy - về tiết học đáng nhớ ấy.

Cô giáo chầm chậm bước vào lớp với khuôn mặt tươi cười như hàng ngày, nhưng trong mắt cô thoáng một nỗi buồn Cô sao vậy nhỉ? Tôi tự hỏi, trong lòng thoáng chút lo lắng. Nụ cười của cô hôm nay thật khác lạ, vẫn là nụ cười đấy nhưng chất chứa hàng ngàn nỗi niềm khó tả. Cô nhìn quanh lớp rồi cất giọng Các em, cô có một chuyện rất muốn nói. Tất cả lớp đều im lặng nhìn cô: Đây sẽ là buổi học cuối cùng cô dạy các em. Cô sắp chuyển vào Miền Nam công tác. Cô mong giờ học này các em học thật tốt nhé!

Rất nhanh sau đó cô vào bài giảng. Cả lớp tôi sững sờ, mọi người bất ngờ tới nỗi chẳng nói thành lời. - Tại sao cô lại chuyển đi? Chắc tại lớp tôi hư làm cô buồn? Bao câu hỏi quay cuồng trong tâm trí tôi. Lòng tự nhủ lòng Mình phải thật ngoan trong ngày hôm nay, vì biết đâu sẽ chẳng còn ngày nào được nghe lại giọng giảng, nét chữ thân quen này nữa. Điều đó thật đáng sợ! Trên bảng, từng nét chữ thân quen của cô hiện lên: Buổi học cuối cùng của An- phông xơ Đô- đê. Lớp tôi, ai nấy đều im lặng. Giọng cô trầm trầm cất lên giữa khoảng không lặng thinh, đưa tất cả chúng tôi về với miền An dát bình yên, tươi đẹp, về cậu bé Phrăng với những chiều đi chơi, thả diều, về người thầy đáng kính Ha men với buổi học cuối cùng.

Chúng tôi cứ thế lắng nghe, tự hỏi câu chuyện đó sao giống câu chuyện của chúng tôi đến vậy. Khi phân tích tâm trạng của cậu bé Phrăng, giọng cô trầm bổng như từng cung bậc cảm xúc của cậu bé vùng An Dát này khiến tôi và tất cả lớp như muốn trào nước mắt. Rồi khi giảng đến lời nói của thầy Ha- men về tiếng nói dân tộc, giọng cô lại xúc động đến nghẹn ngào khiến chúng tôi càng thêm thấm thía về giá trị của tiếng mẹ đẻ. Những dòng chữ thân thuộc cô viết lên bảng kết hợp với lời giảng, lời bình thật hay và thấm thía. Được cô động viên khích lệ, cả lớp càng thêm hào hứng, hăng hái phát biểu, thảo luận xây dựng bài cứ ngỡ như cô sẽ chẳng bao giờ rời đi, sẽ vẫn ngày ngày được gặp cô và nghe lời cô giảng... Tiếng trống vang lên hết tiết. Cả lớp như bừng tỉnh. Mọi người nhốn nháo và ai nấy bật lên tiếng khóc.

Cô gượng cười bảo: Cô rất vui khi đã được dạy lớp mình, hãy nhớ về cô với những hồi ức đẹp nhé. Chỉ nghe đến thế thôi, cả lớp tôi đã oà khóc. Cô cứ thế mà đi sao, hệt như trong văn bản ấy sao?. Chúng tôi nhìn theo dáng cô khuất dần, lòng tự hỏi: Cô ơi! Biết bao giờ chúng em lại được gặp cô, được nghe cô giảng bài. Chúng em biết tuy đi xa cô vẫn luôn nhớ đến chúng em, đến tiết học này - một kỉ niệm giữa thầy và chúng em. Đối với chúng em đó sẽ là một tiết học đáng nhớ suốt cuộc đời.

Mời các em học sinh truy cập group Bạn Đã Học Bài Chưa? để đặt câu hỏi và chia sẻ những kiến thức học tập chất lượng nhé. Group là cơ hội để các bạn học sinh trên mọi miền đất nước cùng giao lưu, trao đổi học tập, kết bạn, hướng dẫn nhau kinh nghiệm học,...

Mời bạn đọc tham khảo thêm các bài viết hữu ích khác trong phần Tiếng Việt 4 Kết nối tri thức mục Lớp 4 thuộc Chuyên mục Học tập trên trang Hoatieu.vn nhé.

Đánh giá bài viết
429 70.618
3 Bình luận
Sắp xếp theo
  • Bảo Trâm Ng Trần
    Bảo Trâm Ng Trần

    😃HAY NHOA

    Thích Phản hồi 21:11 12/11
    • Bùi Đỗ Hải Ngân
      Bùi Đỗ Hải Ngân

      Đr bn hay lém ah😁

      Thích Phản hồi 21:39 12/11
  • Bùi Đỗ Hải Ngân
    Bùi Đỗ Hải Ngân

    Hay ah😊

    Thích Phản hồi 21:40 12/11
    • Loc Nguyen
      Loc Nguyen

      Hay như ko hay🤮

      Thích Phản hồi 19:30 19/12