Nơi xa, một ngày thương nhớ! Gửi mẹ!
Những cơn gió lạnh len lỏi từng ngõ ngách tâm hồn con. Lạnh và chợt nhớ mẹ quá!
Con xa mẹ, xa nhà được bao lâu rồi mẹ nhỉ? Mấy năm nay kì nghỉ của con ngắn quá, chẳng thể nào dư giây phút bên mẹ. Trở về mái trường nơi con học tập… con mang theo một nỗi nhớ khôn nguôi. Nhớ ánh mắt ngày mẹ tiễn con đi học, nhớ những ngày nắng ấm bên mẹ và nhớ cả nỗi buồn hằn in trên khuôn mặt mẹ nữa…
Mẹ! Những dòng sau con viết cho mẹ, đó là tâm sự, cũng là những yêu thương mà con gửi tặng mẹ hiền.
Mẹ à! Con thương mẹ, thương những ngày hè nóng rát mẹ phải lên nương tra lúa. Thương mẹ những ngày dầm mưa đón con trở về. Thương mẹ 18 năm còng lưng nơi đồng ruộng, góp nhặt từng hạt gạo - hạt gạo nuôi con nên người… Thương mẹ lắm nhưng hơn cả là con yêu mẹ!
Mẹ à! Mong một lần thứ lỗi cho con, thứ lỗi cho những ngây dại của con, thứ lỗi cho những vô tâm của đứa con những tháng ngày chưa biết suy nghĩ gì… 18 tuổi là khi con nhận ra những vô tâm ấy.
Mẹ! Mẹ có nhớ không? Bởi năm nay là năm đầu tiên con nhớ sinh nhật mẹ, năm đầu tiên con nói những lời chúc mừng ấy… qua cuộc gọi ngắn ngủi. Chẳng biết mẹ có thấu hiểu cho tấm lòng con nhưng nghe tiếng mẹ cười… con biết mẹ hiểu, mẹ vui.
Mười tám tuổi là khi con biết con yêu thương mẹ nhiều hơn con nghĩ.
Con chưa một lần đủ dũng cảm để nói những lời yêu thương với mẹ, gửi cho mẹ những tin nhắn mà người ta gọi là “tình cảm” nhưng mong mẹ hiểu tình yêu con dành cho mẹ nằm trong những bữa cơm mà con từng nấu cho ba, mẹ và các em. Tình yêu con dành cho mẹ nằm trong những nỗ lực, cố gắng của con trong suốt 11 năm qua và cả năm nay nữa.
Nhưng… Mẹ à! Con chợt cảm thấy buồn khi mỗi lần gọi điện về, em lại bảo mẹ gầy hơn trước. Có lẽ những vất vả thường ngày đè nặng lên đôi vai, đôi tay của mẹ quá! Biết vậy mà con chẳng thể trở về đỡ đần giúp mẹ phần nào. Chỉ có thể nói với mẹ: “Mẹ đừng làm việc quá sức nhé!”. Con chợt thấy buồn khi mình ngày càng lớn mà chẳng giúp được mẹ.
Buồn lắm nhưng dẫu sao đó cũng không phải điều con muốn nói với mẹ nhất. Bởi con muốn mẹ cảm nhận nhiều hơn thế, rằng: Con cảm ơn mẹ!
Cảm ơn mẹ vì đã là một điểm tựa vững chắc khi con vấp ngã.
Cảm ơn mẹ vì đã nuôi dạy con nên người, dạy con điều hay lẽ phải, nhân cách cần có ở một con người và cả ý chí, nghị lực trong cuộc sống nữa.
Và con tự hào về mẹ!
Có thể, mẹ chẳng phải người mẹ giỏi trong mắt người ngoài vì mẹ chẳng phải là một giáo viên đầy nhiệt huyết hay một nữ doanh nhân thành đạt, mẹ chỉ là một nông dân bình dị…
Nhưng mẹ à! -…
Vì mẹ là một nông dân nên con tự hào về cách sống nghĩa tình của mẹ.
Vì mẹ là một nông dân nên con tự hào về sự chân chất, hiền lành, chịu thương chịu khó ở mẹ.
Vì mẹ là một nông dân nên con tự hào về đức hi sinh cao cả của mẹ hiền.
Trong mắt con, mẹ luôn là người mẹ tuyệt vời nhất!
Vàng Thị Dinh (Bản Mồ Dề, xã Mồ Dề, huyện Mù Cang Chải)
8. Bức thư gửi mẹ trên Thiên đường
Mẹ thương yêu,
Mùa sang mùa thương nhớ, mùa lẩy lướt ký ức trong con về Mẹ… thời gian ngả màu, nhưng mọi thứ về Mẹ thời gian không làm sao ngả màu nhợt phai. Mẹ trong trái tim con mãi mãi vẫn là duy nhất, rực rỡ như bó hoa hướng dương con mang về chiều nay đặt trên bàn thờ Ba Mẹ.
Thời gian nhảy nhót dõi theo hành trình lớn lên của con nhưng không còn bóng lưng Mẹ còm cõi trên đồng “dãi dầu mưa nắng” và chờ con với những bữa cơm nóng hổi, món cá biển sốt cà, tép rang, canh mướp rau mồng tơi mà con thích… Mẹ dõi theo con bằng hình hài khác, và con bắt đầu tâm tình với Mẹ cũng qua những bức thư. Những bức thư ấy dù có nhận được Mẹ cũng tần ngần không bóc thư ra xem. Con biết Mẹ không biết đọc nhưng Mẹ cảm nhận được tình yêu của con gói ghém trong đấy… Bởi vì “vì trên đời này, bất cứ người Mẹ nào cũng yêu và thấu hiểu con mình trọn vẹn không chỉ qua ngôn từ hay hành động, mà còn là sự tinh tế trọn vẹn của tình mẫu tử đúng không Mẹ?" Và cứ thế con viết bức thư gửi mẹ trên thiên đường – địa chỉ này mơ hồ quá - miền đất này cũng không đúng trên bản đồ, chẳng tọa lạc ở châu lục hay hành tinh nào, nhưng con biết đó là nơi hạnh phúc Mẹ đang sống thảnh thơi, thôi tất bật và lo nghĩ về chúng con.
..............
Và thưa Mẹ…
Mẹ chính là Người mà cả cuộc đời này con luôn ngông cuồng nói cho cả thế giới biết, rằng Mẹ không có bất kỳ công trình vĩ đại nào khiến người khác phải ngưỡng mộ; dù Mẹ quê mùa, “chân lấm tay bùn”, những ngón chân lóng phèn vàng khè, đôi vai sần sùi gồng gánh nắng mưa nhưng con cảm ơn Mẹ vì đôi bàn tay không đành buông xuôi sự sống của đàn con thơ, luôn dành những điều ngọt ngào nhất nuôi dưỡng tuổi thơ con!
Cảm ơn Mẹ vì cả đời Mẹ đã tảo tần gánh con, luôn ở cạnh cảm xúc của con vào thời khắc chông chênh của tuổi mới lớn!
Cảm ơn Mẹ vì hôm nay con trưởng thành và biết yêu Mẹ bằng độ chín của sự trưởng thành chứ không còn non dại, ương bướng và bồng bột của thời niên thiếu.
Và con xin lỗi Mẹ bao ngày qua đã trôi về đâu, mất bao lâu để con tim này thôi vơi cơn đau vì những điều chưa nói ra thành câu “Con yêu Mẹ”, là hôm nay, khi viết bức thư này con để nước mắt rơi xuống thật nhẹ nhàng… không một tiếng nấc, không một tiếng xót xa!
“Nước mắt nào rồi cũng sẽ trôi rất nhanh/ Về nơi ấm êm vô cùng”.
“Ơi à Mẹ ơi
Con gái mẹ lớn thật rồi!”
9. Thư gửi mẹ của học sinh đạt giải cao (4 mẫu)
THƯ GỬI MẸ HIỀN ĐẠT GIẢI NHẤT
Bức thư gửi mẹ hiền của em Nguyễn Anh Thư - học sinh lớp 9 tỉnh Nghệ An đã xuất sắc vượt qua hàng ngàn thí sinh khác giành giải thưởng cao nhất cuộc thi viết thư gửi mẹ. Những dòng tâm sự gửi mẹ đã mất chân thành, tha thiết chạm đến trái tim của người đọc. Mời các em cùng tham khảo.
Gửi mẹ hiền yêu dấu!
Mẹ ơi, hôm nay trời lại mưa rồi mẹ ạ. Những hạt mưa cứ rả tích rả rích từng giờ không ngớt. Khuya, con ngồi lại viết thư cho mẹ, bức thư đầu tiên con viết bằng tất cả tâm hồn dành tặng cho mẹ. Mẹ, con nhớ mẹ vô cùng, nhớ mẹ nhiều lắm. Con sợ mưa đêm, bởi đó cũng là lúc con cô đơn nhất, con sợ ở cái thế giới xa xôi ấy mẹ bị ướt, mẹ bị lạnh vì mưa. Mẹ à, mẹ cứ yên giấc nhé, con ở nơi này bình yên lắm.
Thời gian cứ thấm thoắt thoi đưa, biết bao đêm rồi, đôi mi con cứ ướt nhòe đi vì nước mắt, đôi mắt buồn của mẹ, bờ vai ấm áp của mẹ cứ hiện lên trong kí ức con. Con nhớ, nhớ biết bao những ngày mưa như thế, mẹ cùng con ngồi lại với nhau bên chiếc cửa sổ thân thuộc ấy để trò chuyện. Nào là "Không biết giờ này, bố đã ngủ chưa con nhỉ?", nào là "Mẹ ơi, hồi sáng con vừa được điểm 10 môn Văn". Chuyện vui, chuyện buồn, con với mẹ đều tâm sự cùng nhau. Những hạt mưa tí tách như cùng vui, cùng buồn với ta, mẹ nhỉ! Ấm áp thật. hớ lại, con cứ ngồi cười một mình vì khi đó, con ngây thơ quá. Hì hì. Nhưng mẹ à, đó mãi mã và mãi mãi chỉ là dĩ vãng thôi mẹ, mẹ với con sẽ chẳng bao giờ lấy lại những điều đó một lần nữa. mẹ bỏ con đi rồi! Bỏ con cô đơn một mình để về với ông bà, tổ tiên nơi xa xôi ấy rồi. Để con bơ vơ, lạnh lẽo trên cái thế giới thực tại quá xa vời với mẹ như thế này rồi. Con mệt mỏi! Con gục ngã! Con biết dựa vào ai đây?
Mẹ! Mẹ trả lời con đi!
Mẹ ơi, vậy là đã hai năm mười ba ngày ba tháng tháng rồi mẹ. Cái khoảng thời gian thực sự không ngắn đâu mẹ ạ. Mẹ bỏ con đi nhanh quá. Ở nơi ấy, mẹ có nhớ con không, nhớ bố, nhớ chị Hương không? Mẹ có mệt có sút cân không? Mẹ có bị căn bệnh quái ác kia hành hạ nữa không. Con thương mẹ nhiều lắm nhưng con hận. Con hận căn bệnh suy gan cấp ấy. Nó đã làm con mất đi một người quan trọng nhất cuộc đời. Mất đi những phút giây yêu thương bên mẹ. Và con mất đi bờ vai ấm áp để con dựa vào khi con thất bại. Và mất tất cả rồi mẹ ơn. Con khóc.
Mẹ, con thực sự mệt mỏi, sao chẳng có ai chịu ở lại với con vậy mẹ. Bố thì đi làm tận ở Phú Quốc, chị Hương thì tận ở trong kia, rồi ông bà nội cũng về với mẹ nơi ấy rồi! Con mệt, con khóc, con buồn, con nhớ, con đau, con biết tâm sự cùng ai đây. Mẹ ơi!
Năm tháng dần trôi, trôi nhanh lắm, từ khi mẹ ra đi, mẹ có biết rằng, cuộc sống con gần như là quá vô vị không hả mẹ? Đi học về, con vất lên hai tiếng gọi mẹ, sao con không được nghe giọng nói rất đỗi thân thuộc ấy nữa. Những bát cơm canh đạm bạc sao mẹ không cho con ăn thêm lần nữa. Áo con rách, sao mẹ không khâu lại cho con nữa. Mẹ ích kỉ quá! Vô tâm với con, với bố, với chị quá! Con ghét mẹ. Nhìn những đứa cùng tuổi, được mẹ chúng âu yếm, yêu thương, được nằm trong lòng mẹ để nghe mẹ kể về những câu chuyện ngày xửa ngày xưa, sao mà con cạnh lòng thế! Hơn hai năm trước, con cũng được vậy mà. Sao bây giờ chỉ còn mỗi con thôi! Mẹ bỏ con đi thật rồi mẹ ơi. Con lại khóc.
Nhiều khi con khóc, con nghĩ về mẹ, con thương mẹ. Cô chủ nhiệm con an ủi rằng "Con ơi, đừng khóc, nín đi. Mẹ con ở nơi ấy chắc sẽ vui lắm về cơn không khóc đó. Để cho linh hồn mẹ được sớm diêu thoát đi con. Mẹ con không mất, chỉ là mẹ đã hòa vào những làn gió nhẹ, hòa vào những vì sao trên kia mà thôi. Con nín nhé." Và rồi con gắng kiềm chế cảm xúc rồi im lặng, để mẹ vui. Không biết, từ khi mẹ xa con, hình hài của mẹ như thế nào mẹ. Là còn nguyên vẹn hay đã hòa vào lòng đất. Con xót xa quá! Mẹ à, con không hay thể hiện những hành động, cử chỉ yêu thương. Con ngang bướng và đôi khi cãi lời mẹ. Chưa một lần con cầm tay mẹ rồi nói "Con yêu mẹ nhiều lắm, mẹ ơi".
Để rồi, mẹ đã đi mãi rời xa con, bước ra cuộc đời con, nhưng trong suy nghĩ con lúc nào mẹ cung là quan trọng nhất. Xin lỗi mẹ vì những lúc con hư, xin lỗi mẹ vì chưa lần nào làm mẹ mỉm cười, nhưng đối với con mẹ là tất cả.
Mẹ của con ơi, bây giờ con trưởng thành nhiều rồi mẹ ạ! Con đã biết chăm sóc bản thân, biết chăm sóc những người thân khi họ ốm và đặc biệt là tự tay nấu những món ăn cho gia đình. Mà khi mẹ còn sống, con chưa bao giờ làm được. Hồi đó, nhìn mẹ đớn đau vì căn bệnh hiểm nghèo mà con xem như "Trò đùa ý mà". Kệ. Rồi mẹ bị chuyển xuống viện tỉnh vì trầm trọng hơn, con càng cảm thấy bình thường vì con được sống tự do một mình. Rồi đến lúc ra đi, con cũng không khóc, con khờ khạo quá, vô tư quá, có mẹ cũng như không có mẹ. Rồi một ngày, con bỗng nhận ra, con đã mất đi một thứ tình cảm quan trọng và thiêng liêng lắm, con cố ngoảnh lại đi tìm, về những nơi quen thuộc, gắn với kỉ niệm con và mẹ để tìm. Nhưng, mẹ à, tất cả chỉ là hư vô, chỉ là thất vọng mà thôi. Mẹ ơi, mẹ hãy là một bà tiên hiền dịu và cho con một điều ước nhỏ nhoi đi mẹ. Con ước giản dị thôi, ước rằng "Bà tiên ấy được sống lại với con một ngày để con được chăm sóc bà - việc mà trước đây con chưa hề làm. Con sẽ không làm mẹ khóc đâu, con hứa. Và điều cuối cùng con muốn nói với mẹ rằng "Con nhớ mẹ quá nhiều, nợ mẹ rất nhiều, con rất muốn được sống và lo cho mẹ. Mẹ ơi, con rất muốn. Mẹ hãy về với con đi. Mẹ hãy bảo với con điều ước ấy sẽ thực hiện đi. Con xin mẹ. Và rồi con lại khóc.
Hàng đêm, khi những ánh đèn ngoài kia vụt tắt, con lại đến bên chiếc giường quen thuộc và chợp mắt. Nhưng mẹ à, sao con cứ ướt mi vậy, con nhớ mẹ nhiều lắm. Không được ngủ với người mẹ bằng da bằng thịt con chỉ biết giở chiếc album ra xem rồi đặt trước ngực, ôm vào lòng, rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ. Mẹ ơi, con yên giấc lắm, ngủ ngoan lắm ạ. Mẹ vui không? À, mẹ, chị Hương nhà ta cũng hay khóc vì nhớ mẹ đó, chị hay mơ mẹ. Mơ mẹ ngồi trước cửa đợi hai chị em về ăn cơm, mơ mẹ xếp quần áo để chị đi xa. Cuối năm nay, chị lập gia đình rồi mẹ kìa. Con nhớ mãi lời hứa mẹ nói với chị khi mẹ còn sống "Khi mô con Hương lấy chồng tau sẽ một mình đi vô trong nớ để trao nhẫn cho bay". Mẹ ơi! Mẹ là người xấu, mẹ không biết giữ lời hứa với chị em con. Mẹ bỏ 2 chị em con mà đi thật rồi ư? Mẹ có biết rằng, lúc Tết đến xuân về bọn con cô đơn thế nào không. Tủi thân, con chỉ biết đứng trước bàn thờ mẹ, tâm sự rồi khóc. Con cô đơn vô cùng. Mẹ ạ, Nước mắt con, bất giác lại rơi.
Mẹ ơi, mẹ khổ nhiều quá rồi, sao mẹ không để bọn con kịp đáp đền rồi mẹ ra đi cũng được. Cả cuộc đời mẹ dành cho con tất cả, dành trọn tình thương và sự sống chỉ mong cho con lớn khôn. Mẹ cho con tất cả, rồi mẹ nhận lại được cái gì? Chưa kịp cho mẹ bát canh con tự nấu, chưa kịp cho mẹ món quà tự tay con làm ngày 8/3, mẹ đã bỏ con rồi. Mẹ ạ, nếu kiếp sau, con được chọn con vẫn chọn là con của mẹ. Mẹ con ta sẽ yêu thương và bù đắp cho nhau mẹ nhỉ? Ở trên này, con ít khi thành công ắm, nhưng khi con mệt mỏi, con thất bại, con sắp ngục nga, con đã biết đi tìm mẹ. Ra nơi mẹ ở, đứng cạnh nấm mồ của mẹ, sao mà con thấy bình yên vậy. Con đứng đó, con khóc, con hét, con nói chuyện với mẹ, lòng con vơi đi nhiều lắm. Khi đó, con như được bàn tay mẹ đặt sau lưng mà nói "Con yêu à, cố lên đi con, mẹ vẫn thương và yêu con nhiều lắm, đứng dậy và lau nước mắt đi cô bé, mạnh mẽ lên con, con sống tốt nhé" Con ngoảnh lại thì bàn tay ấy đã vụt đi. Con hụt hẫng nhưng cố nén nỗi đau để nơi ấy mẹ được thanh thản. Từng nét viết đến đây àm con nhớ tới đoạn thơ:
Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ
Đừng đứng bên nấm mồ của mẹ
Mẹ không ở trong mồ mẹ có ngủ đâu con
Mẹ là cánh chim hòa vào cơn gió nhẹ
Mẹ là mặt trời trên lúa vàng chín mọng
Mẹ là mưa thu thân thương
Ru con bên buổi mai êm ả
Mẹ là lời thúc giục gọi đàn chim
Khi chúng đang vòng vòng bay thơi thả
Mẹ là ánh sao mềm rọi sáng suốt ban đêm
Đừng đứng khóc bên nấm mồ của mẹ
Mẹ không ở trong mồ mẹ có ngủ đâu con con
Con chỉ nhớ mang máng vậy thôi. Nhưng mẹ à, đoạn thơ đó, chính là mẹ đó. Mẹ ấm ấp lắm. Mẹ của con ơi.
Bốn ngày nữa là sinh nhật con rồi mẹ ạ. Nhớ lắm, mấy năm trước, mẹ tự tay làm bánh cho con ăn, mẹ làm thịt gà cho con ăn, làm nhiều lắm, ngon lắm. Mà bây giờ con chỉ biết để những chiếc bánh con vụng về làm trên bàn thờ mẹ. Mẹ ích kỉ lắm. Mẹ không cho con ở bên mẹ sinh nhật lần này nữa rồi. Vậy là đã ba sinh nhật, vắng bóng mẹ hiền của con.
Mẹ ơi, con nhớ!
Mẹ à, nếu mẹ đọc được bức thư này mẹ hãy về trong giấc mơ của con nhé mẹ. Con yêu mẹ nhiều lắm.
Con nhớ mẹ nhiều lắm. Mẹ ơi, con chỉ mong rằng linh hồn mẹ sớm được siêu thoát, nên từ bây giờ con sẽ cố gắng không khóc, sẽ làm cho mẹ vui, làm cho mẹ nhanh khỏi bệnh. Nơi ấy, mẹ hãy giữ gìn sức khỏe, mẹ của con nhé. Và một điều cuối cùng con nói rằng "kiếp sau dù sao đi nữa, mẹ sẽ mãi là mẹ của con. Con thương mẹ nhiều"/ Con cảm ơn mẹ.
Con gái
Nguyễn Anh Thư
THƯ GỬI MẸ HIỀN ĐẠT GIẢI NHÌ
Đà Nẵng , ngày mưa…
Gửi cho mẹ yêu của con! Con không biết mẹ có đọc được lá thư này hay không nhưng hôm nay chính là cơ hội để con nói ra những tâm tư tình cảm mà con đã giấu kín bấy lâu, từ nhỏ đến bây giờ con là đứa từ chỗ độc lập con chưa bao giờ tâm sự với mẹ bất kỳ một vấn đề gì. Thật ra con đã muốn nói với mẹ thật nhiều những lời yêu thương thay vì những lần vô tâm hời hợt của con đối với mẹ đã khiến cho mẹ yêu của con buồn rất nhiều, vì vậy con chỉ có thể viết những dòng này để mẹ biết được còn yêu mẹ đến nhường nào.
Từ thuở còn bé con đã nhận ra thế giới này thật xấu xa đầy rẫy những lời nói dối và lòng người rất khó đoán nhưng có một người duy nhất người dành tất cả những điều tốt đẹp nhất của mình đến cho con mong cho con có được nụ cười trên môi, mong cho con trở thành người tốt đẹp thì không ai khác đó chính là mẹ. Lúc con còn bé xíu thì con vẫn luôn có một thắc mắc tại sao mỗi sáng còn thức dậy mẹ đều không có ở nhà mình, mặc cho con có cố dậy sớm biết bao nhiêu thì con cũng không thấy mẹ, thì sau này lớn lên một chút con nhạy cảm hơn bởi những âm thanh mới biết rằng mẹ đã dậy rất sớm rồi, con có dậy theo thì mẹ cũng giật mình kêu con vào ngủ tiếp rồi âm thầm nhẹ nhàng chuẩn bị đồ để đi làm vì sợ con thức giấc, tất cả sự lam lũ vất vả chăm chỉ mỗi ngày không khỏi nắng mưa của mẹ để mong muốn cho con được đầy đủ no ấm cho bằng bạn bằng bè. Mẹ cứ âm thầm dậy sớm đi làm quanh năm mặc cho căn bệnh cao huyết áp đấy làm mắt mẹ mờ hay đầu đau như búa bổ thì mẹ vẫn không nghĩ.
Con cũng lớn lên trong ký ức từ bé xíu đi nhà trẻ đến lúc còn học cấp III thì mẹ cũng chưa nghỉ ngày nào. Trong khoảng thời gian con trưởng thành có vô vàn điều xảy ra với con, con rất tự ti, còn bị bạn bè trêu đùa họ xỉa xói con, con đã khóc rất nhiều và con dấu mẹ nhưng mẹ vẫn biết và âm thầm quan tâm con đến từng chút, áo quần của con để con không được thua bạn bè bất cứ một thứ gì. Mẹ cho con những lời khuyên tốt đẹp để con biết rằng cuộc đời này vẫn còn nhiều thứ tốt đẹp. Và con cảm thấy đúng đắn và hạnh phúc nhất trên đời này là phải nghe lời mẹ, con xin lỗi vì đã cãi mẹ thật nhiều lần nhưng sau một thời gian con nhận ra mẹ đã cho con những lời khuyên đúng đắn nhất.
Mẹ cứ yên tâm con gái lớn của mẹ sẽ yêu bản thân thật nhiều và sẽ cố gắng tốt lên từng ngày và mỗi ngày con sẽ yêu mẹ thêm một chút nhé. Mặc dù con đã nhiều lần làm mẹ buồn và suy nghĩ về con thật nhiều nhưng con biết trên con đường bước tới tương lai sẽ gặp lại buồn và hạnh khó khăn và con tính chắc rằng khi con ngoảnh lại chắc chắn sẽ có mẹ ở đó đi an ủi ôm con vào lòng và tâm sự với con thật nhiều con cũng đã suy nghĩ rất nhiều về câu nói:
“Thêm một người quả đất sẽ chật hơn
Nhưng thiếu mẹ à thế giới này sẽ đầy rẫy nước mắt”
Mẹ luôn là điểm tựa vững chắc nhất của con mẹ yêu dấu của con con gái của mẹ, yêu mẹ thật nhiều!
Con gái – Ngô Thị Thảo Nguyên.
LÁ THƯ GỬI MẸ HIỀN CỦA HỌC SINH
Bài dự thi Viết thư gửi cho mẹ của em Nguyễn Thị Phương Như.
10. Thư gửi mẹ 20/10 (8 mẫu)
Mời các bạn cùng tham khảo 8 bài viết thư cho mẹ, viết thư gửi mẹ hiền gây xúc động đến người đọc, người nghe tại bài viết sau:
11. Hướng dẫn viết thư gửi mẹ
Để thể hiện tình cảm đối với mẹ, bạn có thể viết thư cho mẹ vào những ngày lễ như 8-3, 20-10, ngày sinh nhật mẹ…. Ngoài ra, nếu bạn đang ở xa nhà, bạn có thể viết thư cho mẹ thường xuyên để hỏi thăm sức khỏe của mẹ hoặc chỉ đơn giản là vào một ngày đẹp trời, bạn muốn viết một cái gì đấy cho mẹ của mình, vậy thôi.
- Nội dung của bức thư gửi mẹ sẽ thay đổi tùy thuộc vào mục đích mà bạn viết thư cho mẹ. Trong trường hợp bạn đang ở xa, bạn có thể bắt đầu bằng việc hỏi thăm sức khỏe của mẹ và những người thân trong gia đình, và kể về cuộc sống hàng ngày của bạn cùng mẹ. Bức thư có thể truyền đạt sự nhớ nhung và yêu thương, và bạn có thể chia sẻ những tin tức và câu chuyện mới nhất trong cuộc sống của bạn để mẹ cảm nhận được rằng mình luôn gần gũi trong tâm trí bạn. Nếu mục đích của bức thư là để chúc mừng sinh nhật mẹ, bạn có thể dành những lời chúc ấm áp dành tặng cho mẹ. Bằng cách viết những lời chúc yêu thương và chân thành, bạn có thể truyền tải những tình cảm của mình đến mẹ và gửi đến những lời chúc tốt đẹp nhất trong bức thư.
- Đừng quan tâm đến dung lượng bức thư. Hãy cứ để cho mạch cảm xúc của bạn tuôn trào một cách tự nhiên. Bạn có thể kể cho mẹ hàng chục, thậm chí là hàng trăm việc mà bạn muốn, bạn có thể nói với mẹ những câu chuyện trên trời, dưới biển hay bất cứ cái gì bạn muốn mẹ nghe về nó.
- Đừng tiếc những lời yêu thương, những từ ngữ có cánh dành cho mẹ. Khi bạn muốn viết thư cho mẹ là bạn muốn bày tỏ tình cảm của mình đối với mẹ, vậy nên đừng tiếc những lời yêu thương dành cho mẹ. Bạn hãy coi như đây là cơ hội để giãi bày hết nỗi lòng mà mình không thể nói trực tiếp với mẹ được.
12. Hình ảnh đẹp về mẹ
Chùm ảnh đẹp về mẹ và con, về tình mẫu tử thiêng liêng, cao quý mà chẳng ngòi bút nào có thể diễn tả cho hết được HoaTieu.vn sưu tầm và đăng tải dưới đây, hy vọng sẽ giúp cho bạn đọc có thêm nguồn cảm hứng viết thư gửi mẹ hay và ý nghĩa.
Trên đây HoaTieu.vn đã gửi tới các bạn những lá thư gửi mẹ hiền chứa đựng những tình cảm vô cùng lớn lao đối với công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ dành cho mình. Các bạn có thể tham khảo lấy ý tưởng cho bài viết của mình.
Mời các bạn tham khảo thêm các thông tin hữu ích khác trên chuyên mục Tài liệu của HoaTieu.vn.